Bốn mươi năm lẻ gặp thầy xưa.
Nao nức mừng vui hạn gặp mưa
Nước chảy qua cầu thời gian vội
Mà sao lòng ngỡ giấc nồng trưa.
Câu văn phép Toán câu bình Sử
Len lỏi vào hồn trẻ ngẩn ngơ
Bản đồ nước Việt treo bên vách,
Như dáng thầy đang đứng giảng bài
Đầm ấm ngọt ngào trang sách mới
Vang vọng lời thầy đến tương lai.
Tám mươi tuổi lẻ xưa nay hiếm.
Thầy vẫn vui tươi vẫn mỉm cười.
Phải chăng thầy đã tròn thiên chức:
Quyết đem tri thức hiến dâng đời.
Thầy xưa còn đó thời xưa đâu!
Luân lạc trò đời biển với dâu.
Hồn xưa như thoảng trong hồn gió.
Thổn thức kìa ai nhỏ giọt sầu.
CHU THIÊN TỬ
Kỉ niệm ngày về quê cùng một nhóm bạn
thăm thầy Cao Đình Luân, có người cảm xúc rơi lệ.
Ngày10/5/2010
* * *
Xem bài khác cùng tác giả tại đây
Xem bài khác cùng chủ đề tại đây
Trở về trang www.nuiansongtra.net