Một sáng… cõng tình em lên núi
Nửa mùa Thu trời – râm – bạc – lá – vàng
Ta đứng thở bên một triền dốc vắng
Ngó xuống chân mình bết – bụi – thú – hoang
Và…dựng trại bên hóc rừng ngơi nghỉ
Thở cùng em …và ngủ với ngàn mưa
Con dế ré những tiếng buồn trên cỏ
Ôi! Bầu trời như cái thúng đựng khuya!
Ta nằm đó…mà đời trôi trên suối
Xác thì ngược đi Hồn thì ngược về…
Những con suối có bao giờ trở lại
Dù một lần…khi tách biệt cội quê!
Bởi không hiểu hết những điều nghịch lý
Cõng tình em lên núi (biết đâu chừng)
Là trở lại với vô cùng sông biển
Là đi…
Là về…
Là dừng lại…
trước vô biên …
Lâm Anh
Nguồn: Trích từ thi phẩm “Quá Giang Thuyền Ngựơc”
Nxb Văn Hóa Thông Tin năm 2012.
* * *
Xem bài khác cùng tác giả tại đây
Xem bài khác cùng chủ đề tại đây
Trở về trang www.nuiansongtra.net