Viết cho ngày 30-4-1975
Khắc tên anh trên nẻo đường đất nước
Giữa Sài Gòn thành phố đã mất tên
Phố mang tên kẻ tội đồ lịch sử
Em ngây thơ hát “Tôi yêu hòa bình”?!
Bên chiếc cầu Sài Gòn anh gục ngã
Nắng tắt hoa vàng đại lộ buồn tênh!
Mẹ bơ phờ nhặt xác con vội vã
Em vô tình vỗ tay mừng hòa bình?!
Em có thấy người Anh mình xử bắn
Tội hiên ngang giữ nửa mảnh giang san
Không dám khóc - Chị cúi đầu khâm liệm
Giấu lệ buồn theo vết bánh xe tang.
Em có thấy chim rừng bay hốt hoảng
Vườn Tao Đàn con khứu đứng chơ vơ
Xe tăng thù cày lên thành tráng lệ
Người trói người - bé khóc một tuổi thơ!
Em có nghe chuông ngân trầm nức nở
Kinh điển buồn khóc mệnh nước điêu linh
Chồng thênh thang trong lao lý cực hình
Vợ mòn mỏi chong đèn vương nỗi nhớ.
Em có nghe Trường Sơn rung lá đổ
Biển thét gào sông núi nhuộm màu tang
Sài Gòn mất tên như ta mất mẹ
Ngày như đêm - Đô thị bỗng điêu tàn.
Gọi tên anh giữa bến bờ Tổ Quốc
Gọi Sài Gòn thành phố tuổi thơ xưa
Phố đổi tên kẻ tội đồ lịch sử
Gieo rắc đau thương cho đến bao giờ?!
Đỗ Vĩnh Khanh
* * *
Xem bài khác cùng tác giả: click vào đây
Xem bài khác cùng chủ đề: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net