Nhà em Xóm Bãi cách đò ngang
Nhà tôi mái rạ cuối đê làng
Hàng cau xanh ngát trời Lâm Hạ
“Bữa thì em tới bữa tôi sang”.
Những chuyến đò đi chở bóng nàng.
Bên bờ tôi đợi chuyến đò Sang
Lặng nghe tà áo reo trong gió
Nhìn tóc em bay giữa nắng vàng.
Rồi một mùa kia bóng Hạ tàn
Đò trưa đưa tiễn kẻ sang ngang
Tôi đi giữa sắc hoa màu nhớ
Xác pháo nhuộm đường lệ chứa chan.
Gió bụi trường chinh tỏa ánh hồng
Ngoài xa tôi hứng lạnh từng Đông
Nhớ về sông Hậu, bờ đê vắng
Một bóng người quên chuyện của lòng.
Đến một ngày kia tôi bị thương
Pháo bom cháy đỏ giữa sa trường
Bỗng người trợ tá từ đâu đến
Đó chính là em! Nữ cứu thương.
Sau mùa chiến lửa tôi trở lại
Bến đò sương trắng phủ xe tang
Sóng nước buồn dâng không muốn chảy
Khóc người năm cũ bỏ dòng sông.
Chớm Đông 2011
Đỗ Vĩnh Khanh
* * *
Xem bài khác cùng tác giả: click vào đây
Xem bài khác cùng chủ đề: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net