VẾT THÙ TRÊN LƯNG NGỤA HOANG
Sáng tác: Ngọc Chánh & Phạm Duy
Nhạc hòa tấu
Buổi ngựa biệt ly người - dũng-sĩ
Đường về là mấy bãi tha ma
Cúi trông vó cũ đùn mây bụi
Ngỡ tóc người đi dưới dặm tà.
Lệ đã thành bia vàng cổ tự
Quê nhà ai khắc dưới chiêm bao
Ở đây không núi không rừng rậm
Mà hú sầu ơi! tiếng vượn nào.
Ngựa giữ yên người như núm ruột
Lông bờm gió rợn bóng cờ bay
Trời treo nhánh cỏ nào xanh quá
Ngựa đối lòng xưa bỗng nhớ bầy (…)
Ai biết nghìn ngày xô vỡ núi
Sa trường tử khí ngút bên chân
Ngựa yêu chiến sĩ hồn bọc sắt
Nên vó bờm khô cũng bọc đồng.
Ai biết tận mồ chôn xác vữa
Linh hồn còn in dấu quan san
Chí xanh gào thét trong mây trắng
Kiếm thép còn vang tiếng dội hành.
Ôi! Lúc rời xa người- tử- biệt
Mặt trời hấp hối ở đâu đây
Đường qua bóng lạnh sầu đứng hý
Ngựa hỡi về đâu cát bụi nầy.
Lâm Anh
1974
(Trích “Quá giang thuyền ngược” Thư Ấn Quán Hoa Kỳ, 2010)
* * *
Xem các Bài khác cùng tác giả: click tại đây
Trở về homepage www.nuiansongtra.net