Đêm thì thầm nỗi nhớ
Gõ hoài vào hư không
Những điệu buồn muôn thuở
Đêm. Và đêm mênh mông.
Từng vì sao đổi ngôi
Bay qua vùng ký ức
Bỗng lạc loài chơi vơi
Trong lòng ai rạo rực.
Trên mù khơi hiu hắt
Giọng hát nào xanh xao
Run run lời tình tự
Như lạc vào chiêm bao.
Không còn ai đứng đợi
Tìm mấy vì sao đêm
Đang đi vào quên lãng
Và nỗi buồn lặng yên.
P. Trần Đào
11-98
* * *
Xem bài khác cùng tác giả: click vào đây
Xem bài khác cùng chủ đề: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net