Thơ Xướng Họa:
VỆT NẮNG CUỐI ĐƯỜNG
(Xướng)
Tết đến ngàn mai quyện nắng chiều
Chút tàn đông giá đọng thềm rêu.
Yên ba mấy bận hờn dâu bể
Phong vũ bao phen giận thủy triều.
Đường cũ xa rồi đành lỡ bước
Lối xưa bỏ lại biệt lời yêu.
Giữa đời trắc trở người khôn dại
Vệt nắng cuối đường hoa gấm thêu.
Lương Thị Đậm
NGỌC NGÀ
(Họa)
Xuân về hoa nở khắp muôn chiều
Ngàn cánh mai vàng xóa nếp rêu.
Ngan ngát hương đưa loang nắng mới
Dạt dào sắc tỏa loáng cơn triều.
“Lạc hà cô vụ” (*) chiều hoang ấy
“Thu thủy trường thiên” (*) in dấu yêu!
Chôn khối tình câm vào dĩ vãng!
Ngọc ngà nhung lụa mộng đan thêu.
Xuân Thới
(*) Thơ Vương Bột đời Đường,
“Lạc hà dữ cô vụ tề phi
một cảnh thơ mộng:
Thu thủy cộng trường thiên nhất sắc”
Tạm dịch ý:
“Ráng trời chiều, có cánh cò cô đơn bay qua
Nước mùa Thu cùng sắc trời một màu”
(Xuân Thới)
* * *
Xem bài khác cùng tác giả: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net