Thơ Xướng Họa
ĐƯỜNG QUÊ
(Viết tặng quê tôi: Bàn Thới, Hành Thiện, Nghĩa Hành.
Và những bạn bè thời ấu thơ)
Đường quê sông suối tiếp truông đèo
Nước chảy trong ngần, róc rách reo.
Lưng núi xanh rờn cây lá mọc
Chân đồi mơn mởn lúa ngô gieo.
Mát người lúc đến khe “Eo Gió” (1)
Thư giãn khi dầm hố “nước treo” (2)
Xa cách luôn mong ngày trở lại
Suốt đời yêu mến dẫu gieo neo
Xuân Thới
1. Đèo eo gió, đường về Hành Thiện, Nghĩa Hành
2. Phía Tây đèo Eo Gió, trên cao, có một hồ nước sâu,
chảy về cả phía xã Hành Minh (gần căn cứ Bình Minh cũ).
Có nơi gọi “Hố nước giàn”, có nơi gọi “Hố nước treo” (vì ở quá cao).
* * *
TÂY NGUYÊN
(Nhân một chuyến tham quan, tự họa bài “Đường quê”)
Tây nguyên lắm núi nên nhiều đèo
Len lỏi rừng già suối nước reo.
Dốc dựng, đồi cao mây chót vót
Hố sâu, thác bạc tựa sương gieo.
Tham quan cứ ngỡ miền Tiên cảnh
Điền dã xa lầm bức họa treo.
Xanh thẳm đại ngàn tranh tuyệt tác
Mặn mà sơn nữ giữa gieo neo.
Xuân Thới
* * *
Xem bài khác cùng tác giả: click vào đây
Xem bài khác cùng chủ đề: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net