Có nàng con gái
tóc xõa thơ ngây
đôi mắt tròn xoay
gốc người Quảng Ngãi.
môi hồng hay cãi
nhưng tánh thẳng ngay
tốt bụng hăng say
thích làm việc thiện.
không khoe ra miệng
nhưng đầy yêu thương
lan tỏa mùi hương
sông Trà núi Ấn.
Tình tôi vương vấn
cô gái miền Trung
muốn tỏ ra cùng
cô em Quảng Ngãi.
Này cô Quảng Ngãi
cô nào có hay
tôi đã mê say
cô nương rồi đó.
Cô như ngọn gió
trong buổi chiều hè
cô như nước chè
trong khi khát bỏng.
Lúc cô mềm mỏng
tôi thấy dạt dào
kết mộng chiêm bao
được cô làm vợ.
Lúc cô khổ sở
tôi thấy đau lòng
tâm tư ước mong
cùng cô chia sẻ.
Lúc cô vui vẻ
tôi thấy yêu đời
ta sẽ thảnh thơi
xây đời tươi thắm.
Tôi ngồi trông ngóng
cho cô đi ngang
cố gắng đàng hoàng
cho cô để ý.
Cô như vườn Thúy
trái chín mượt mà
thương cô thật thà
tôi nào gian dối.
Cô đừng về tối
kẻo lạnh ướt vai
cô đừng ngắm mây
tơ trời bay mất.
cô đừng đi khuất
kẻo tôi uống say
Cô tựa cành mai
mùa xuân vụt đến.
lòng tôi cảm mến
đức tính dịu hiền
bao giờ nên duyên
hỡi cô Quảng Ngãi?
Nguyễn Ngọc Duy Hân
* * *
Xem bài khác cùng tác giả: click vào đây
Xem bài khác cùng chủ đề: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net