Tặng Bàng Sĩ Nguyên
Xa em thức trắng đủ ba đêm
Mặc hốc môi khô xác cũ mèm
Giờ đây thức trắng nghìn đêm lẻ
Mắt tựa đèn chong dọi trước thềm.
Nhiều đêm thức trắng nhiều đêm quá
Đời tựa dài ra theo bóng đêm
Theo mây chầm chậm dời phương độ
Theo gió âm thầm đổi hướng lên.
Thức trắng nghìn đêm nào chuyện lạ
Bởi chí không thành bởi áo cơm
Bởi người trong mộng xa xôi quá
Bởi nụ hôn đầu vẫn cứ thơm.
Rồi đây có lẽ nghìn đêm nữa
Vẫn trắng bời bời lũ lượt qua
Khóe mắt cô hiu dòng lệ ứa
Nhỏ xuống đêm trường giọt xót xa.
Nghìn đêm thức trắng miền hư thực
Lật trang đời nặng tựa Thái Sơn
Ai tri âm đó? Ai thao thức?
Để bóng trăng khuya đỡ tủi hờn!
Cuối Đông 2010
Lưu Lãng Khách
* * *
Xem bài khác cùng tác giả: click vào đây
Xem bài khác cùng chủ đề: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net