Sáng nay thức giấc lòng buồn quá
Văng vẳng đâu đây điệu Nam bình
Xao xuyến niềm riêng hồn ngây dại
Nhắc nhớ - xưa - người em Đế kinh.
Con đường trong Nội ngày xưa đó
Rợp mát bên lề những bóng cây
Rợp cả tình ta trời hoa mộng
Trăm năm nguyện ước đã đong đầy.
Bỗng một ngaỳ kia mất tin em!
Con đường trong Nội vẫn còn ngyên
Hàng cây như cũng buồn hiu hắt
Rủ bóng bên lề đứng lặng yên.
Chuyện lòng những tưởng đã phôi pha
Tình cờ oan khuất tháng năm qua
Gặp em, em gái miền Vương cát
Sống lại vô vàn kỷ niệm xưa!
Sao em không nói giọng quê hương
Thanh thoát như thơ, khúc Nghê thường
Êm ái ru đời đan lưới mộng
Cho trời thêm thẳm, gió thêm hương.
Xuân Thới
* * *
Xem bài khác cùng tác giả: click vào đây
Xem bài khác cùng chủ đề: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net