Anh - Con chim phải đạn
Bị bắn, nhiều vết thương
Đớn đau giằng xé đoạn trường
Rỉ máu, gồng mình cùng khói lửa
Trầy xướt, thịt da đầy vết cứa
Dồn ép bủa vây, đôi cánh mỏi mòn
Thân thể rã rời
Kiếp buồn ứ đọng, chơi vơi...
* * *
Đến giờ này,
Cuối chiều chạng vạng
Bước chân giấc ngủ, gập ghềnh ngã sấp
Còn gì đâu? tất cả bỏ đi rồi!
Thời huy hoàng đã vỗ cánh bay xa
Cơn sóng thần núi lửa sẽ phải qua...
* * *
Từ nơi xa có người đàn bà cô độc
Mệnh đời mãi đắng cay chua xót
Sự rủi may tình cờ
Tia sáng mong manh, chớp lóe bất ngờ
Đưa họ đến - Hai tâm hồn nhạy cảm
Hai phương trời xa thẳm...
Mông lung
Hai nhánh tim rát khô bừng dậy
Tin nhắn dập dồn
Ưu ái gửi trao nhau
Cùng ôn lại thời xa xưa đẹp nhất
Như cố níu những gì đã mất...
Một chút mơ tình khuây khỏa buông trôi
Cũng chỉ là lãng đãng... khói mây thôi.
Nguyễn Thị Đài Hương.
* * *
Xem bài khác cùng tác giả: click vào đây
Xem bài khác cùng chủ đề: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net