Có người gọi: “thi sĩ”
Có kẻ bảo: “nhà thơ”
Không – Tôi là một nông dân lơ ngơ
Với túp “lều” thơ ngoài đồng ruộng
Khi hoàng hôn buông xuống
Công việc xong
Tôi khoan khoái nhìn trời
Sương lam chiều rơi rơi
Gió chiều đưa nhè nhẹ
Giữa đất trời bao la vắng vẻ
Cảm thấy lòng thư thái ung dung
Trời đất thì vô cùng
Mà đời người hữu hạn
Nhưng tình người lai láng
Tim lung linh thơ đến cùng tôi...
Chỉ vậy thôi!
Đại khái tôi làm thơ là thế
Rồi những lúc rượu chè ba-xi-đế
Cùng anh em thù tạc lai rai
Góp vui đọc một đôi bài
Khen, chê, hay, dở dù ai phẩm bình
Nỗi niềm mình biết lòng mình.
Bùi Ca
1992
* * *
Xem bài khác cùng tác giả: click vào đây
Xem bài khác cùng chủ đề: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net