1.
Ai về Quảng Ngãi ghé thăm tôi
Tâm sự cho mình tỏ khúc nôi
Con sống lẻ thân nơi đất khách
Vợ xa muôn dặm tận chân trời.
Cái buồn toa tỏa theo hương khói
Mảng nhớ loang loang lấn mảnh đời
Thế kỷ sau rồi ta được mấy?
Ai về Quảng Ngãi ghé thăm tôi.
2.
Thăm tôi, tôi kể chuyện nhà tôi
Cuộc sống đang lên đủ đắp bồi
Giữa lúc ươm mầm Xuân nở rộ
Đầu Dần hé cánh cửa chia phôi
Vợ hiền bạo bệnh vô phương chữa
Con trẻ thương tâm mất mẹ thôi
Tức tưởi nén lòng vờ vui vẻ
Chiều Thu chợt tắt... Em đi rồi!
3.
Đi rồi Em bỏ lại mình tôi
Bỏ cả con trai chưa lứa đôi!
Nội ngoại thân tình thăm viếng đủ
Bạn bè nhìn cảnh nghẹn ngào thôi
Hai năm tang chế sương pha tóc
Một giấc hư vô đất lộng trời
Mấy tấc âm dương ngàn cách biệt
Tìm Em mắt dán hướng mây trôi.
4.
Mây trôi trôi mãi tận chân trời
Chở hộ hồn Em đến với tôi
Giữa giấc chiêm bao đầy ảo mộng
Cuối đời sương khói tít mù khơi
Đêm mưa sợi vắng rơi bên gối
Tháng lạnh canh dài mím bậm môi
Tưởng nhớ vợ hiền tình chẳng dứt
Giờ Em yên nghỉ giữa lưng đồi.
Sơn Khê
Quí Đông 1998
Sau lễ tuần trăm ngày.
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ : click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net