Lưu luyến trao về C...
Em ơi! Tôi nhớ chuyện ngày xưa
Trong quãng chúng mình tuổi ấu thơ
Vô tư vui hát bên trăng gió
Những chuyện mai sau đâu có ngờ.
Tuy rằng ngày ấy chưa biết yêu
Ta đã dành nhau cảm tình nhiều
“Vùng lên“ em đến “mời“ tôi mãi
Tôi vòng tay em vui bao nhiêu.
Rồi những mùa Thu ánh trăng vàng
“Đi đều“ hai đứa sắp ngang hàng
Nghe jazz, nhanh nhẹn mình đổi chỗ
Và chạm vai nhau lòng ngỡ ngàng.
Thời gian lần chiếm quãng ngày xanh
Thấm thoắt tuổi ta đến trưởng thành
Tình trong e ấp hình như đã
Mặt ngoài còn đợi bóng chim xanh.
Rồi một mùa Xuân, đêm trăng thanh
Lần đầu, tôi đón mối duyên lành
Tay nắm trong tay lòng hồi họp
Ngập ngừng không nên câu tâm tình.
Từ đấy chúng mình đã biết yêu
Lòng tôi mơ mộng nhớ nhung nhiều
Vắng em cảm thấy tim cô lạnh
Mỗi lúc trăng lên, mỗi buổi chiều.
Nhưng bước đường đời lắm chông gai
Những chuyện oái ăm, ai biết ai
“Người lo, trời định“ âu là thế
Đường tình khó tính mấy dặm dài.
Vì thương tuổi tác mẹ cha già
Tôi phải ngậm ngùi bước nơi xa
Độ ấy em buồn tôi cảm thấu
Dòng thơ tâm sự, lệ nhạt nhòa.
Rồi cũng vì đời, em lấy chồng
Tôi ước cho em được vui lòng
Nhưng cảm ở mình nhiều lưu luyến
Vì rằng duyên nợ thế là xong.
Thời gian khôn chửa bệnh tình yêu
Càng cố quên em lại nhớ nhiều
Nghĩ chuyện ngày xưa lòng tê tái
Chiều nay cảm thấy quá cô liêu.
Bùi Ca
Chiều 15.8.1963
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ : click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net