(Viết theo cảm nghĩ PhL khi thưởng ngọan Thiên Ấn)
Nắng Xuân Quảng Ngãi vàng hanh
Đỉnh đồi Thiên Ấn cùng anh hong tình
Hoa vàng lay động lung linh
Chuồn chuồn, châu chấu giật mình bay bay.
Cỏ xanh gió thoảng hương lay
Nhấp mhô sóng gợn như say lòng người.
Cuộc đời dẫu có mười mươi
Chẳng còn vướng bận, tâm như vô thường!
Chuông chùa vang vọng mười phương
Hồn em lạc lối vào vườn thiên thai.
Trở về cái tuổi mười hai
Nàng tiên cổ tích liên đài ngủ mơ
Có chàng hoàng tử đứng chờ
Đưa em vào mộng bến bờ tình yêu.
Bừng cơn trời đã xế chiều
Gió Xuân phơn phớt hiu hiu bên đồi!
Nguyên tiêu Tân Mão
Sơn Khê
Tổ đình Thiên Ấn
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net