Tôi từ vui bước phong trần
Mẹ tôi tóc búi nhỏ dần lơ phơ
Thương con lận đận mẹ chờ
Tin con gối mỏi mắt mờ bên hiên
Lênh đênh trên khắp ba miền
Vầng trăng chở mắt mẹ hiền đi theo
Tôi từ tấm bé tí teo
Đã quen thương mẹ nhà nghèo con đông
Đôi tám mẹ đã theo chồng
Đôi mươi tay bế tay bồng vai mang
Nón cời giữa nắng chang chang
Nương cao ruộng thấp đồi hoang mịt mùng.
Khổ như mẹ đến là cùng
Sắn khoai rau muối lạnh lùng bữa cơm
Nghẹn ngào khói bếp chiều hơm
Đốt nồi cơm mẹ rạ rơm khóc thầm
Nuôi con lầm lũi dập bầm
Trời sao chẳng chút thương tâm đổi dời
Người rằng ai khó ba đời
Tổ nhà tôi khó năm đời đến tôi
Mẹ nay ngoại bảy mươi thôi
Lưng còng sát đất như người trên trăm.
12/02/2011
Lưu Lãng Khách
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net