TÌNH NHƯ SƯƠNG KHÓI
Thơ: Ngô Văn Giai
Nhạc: Anh Nguyên
TÌNH NHƯ SƯƠNG KHÓI
Em đi buồn vương lên mắt
Bến phà xưa mây nguồn lặng tanh
Trời Hè gợn áng mây xanh
Xôn xao nắng Hạ lá cành tơ vương.
Em đi bỏ lại nơi đây
Đìu hiu phố xá núi đồi mù sương
Những Thu nhìn lá vàng rơi…
Nhớ sao là nhớ một người tôi thương.
Bước chân về lại nơi đây
Tìm đâu cho thấy dáng gầy trong mơ
Sợi dài, sợi ngắn giăng tơ
Giọt mưa ướt sũng đôi bờ xót xa…
Em đi buồn trông hiu hắt
Rét mùa Đông, mai gầy ngày Xuân
Chiều buồn ngọn gió bâng khuâng
Nghe em bước nhẹ nói lời yêu thương.
Em đi bỏ lại mình ta
Bài thơ dang dở nỗi buồn còn đây
Thôi thì gởi gió cùng mây…
Tình như sương khói thoảng bay giữa trời.
Ngô Văn Giai
Châu Ổ, Bình Sơn (1973)
* * *
Xem bài khác cùng tác giả: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net