GỬI VỀ ANH
Em ngồi đây dòng tâm tư cuộn chảy
Cuốn hồn em quyện lấy bóng anh yêu
Em vẫn mơ anh đến những buổi chiều
Như thuở trước đôi ta cùng chung mộng!
Anh biết không? những chiều mưa gió lộng
Em một mình đi giữa con đường xưa
Thương nhớ anh ôi nói mấy cho vừa
Nhặt kỷ niệm cho lòng em rách nát!
Chuyện ngày xưa đường tình ta thơm ngát
Chim rộn ràng ca hót đón mừng vui
Hoa phượng kia trong nắng hé môi cười
Em e thẹn dấu người bên anh đó!
Nhớ đến anh em thấy mình bé nhỏ
Một khoảng trời êm ấm phủ quanh em
Anh là nguồn thương là suối mộng êm đềm
Cho sức sống đời em muôn vạn kiếp!
Nhưng giờ đây bóng anh đi biền biệt
Cuối chân trời anh có nhớ em không?
Em ở đây năm tháng vẫn chờ trông
Một tia nắng giữa mùa đông buốt giá!
motthoi
GỬI VỀ EM
(Viết nương vận "Gửi Về Anh" của nhà thơ motthoi)
Tóc em xõa tợ mây bồng suối chảy
Nét thanh xuân bừng dậy với tình yêu
Bờ mi cong nét liễu dáng trong chiều
Em huyền thoại của một thời mơ mộng.
Em thâu hết cả trời mây biển lộng
Ngày thênh thang nắng ấm dấu chân xưa
Nhớ thương em không biết mấy cho vừa
Trái tim úa gót hài em giẫm nát.
Yêu nồng cháy tuổi dậy thì thoảng ngát
Em ơi em dào dạt một niềm vui
Đời qua nhanh xin tặng nụ duyên cười
Cho anh được sống gần bên em đó.
Em hỡi em người anh yêu nho nhỏ
Đóa hoa thương vừa nở thắm môi em
Hương thời gian bao diễm lệ êm đềm
Lầu tình ái cho nhau từ vạn kiếp.
Hãy gần mãi thôi đừng xa cách biệt
Cho anh yêu tha thiết tận hư không
Cho thời gian khép lại nỗi buồn trông
Yêu lặng lẽ lòng anh tràn băng giá.
Phùng Trần - Trần Quế Sơn
(Illinois – Jan 2013)
GỬI EM YÊU
(Viết nương vận "Gửi Về Anh'' của Phan Ngọc)
Em đi bên dòng sông xanh nước chảy
Tóc em thơm hương bồ kết anh yêu
Tà áo em bay theo gió, nắng chiều
Em của anh là nàng thơ trong mộng.
Em đi qua cầu tre sương khói lộng
Em âm thầm đếm bước dấu chân xưa
Anh bên em biết nói sao cho vừa
Đời lính chiến sợ tình mình tan nát!
Những bức thư tình thơm hương em ngát
Kỷ vật ngày xưa chan chứa niềm vui
Cái tuổi thanh xuân mơ mộng nói cười
Và e thẹn mỗi lần anh đến đón.
Anh trở lại thăm dòng sông xóm nhỏ
Tìm dáng xưa, nhớ má lúm môi em
Nhớ người yêu bao kỷ niệm êm đềm
Anh giữ mãi mai sau muôn vạn kiếp.
Sao em lại ra đi xa cách biệt?
Có bao giờ em nghĩ đến anh không?
Anh nơi nầy theo năm tháng đợi trông
Ngày đơn côi nghe lòng buồn lạnh giá!
Ngô Văn Giai
Virginia, Jan 18/2013
TƯƠNG TƯ
(Viết nương vận "Yêu Thầm'' Của Phan Ngọc)
Em đứng bên song nét dịu dàng
Anh ngồi tựa cửa liếc nhìn sang
Âm thầm gọi nhỏ tên em mãi
Và ước mong sao gặp được nàng.
Gío nhẹ đùa vui theo bóng mây
Ngỡ như tà áo lụa em bay...
Ngỡ như tóc xỏa đôi vai nhỏ
Tơ tưởng về em, em có hay?
Từ dạo thuyền em qua bến sông
Nhớ em anh thức trắng đêm Đông
Trời se lành lạnh tim anh buốt
Một nửa hồn đau em biết không?
Cách trở đôi đường, người mỗi ngã
Em về bên ấy mịt mù xa
Bên nầy anh ngóng mong tin nhạn
Thoáng hiện em về bóng thướt tha.
Thôi hết còn gì để ước mong?
Tương tư hoài vọng những ngày không
Năm canh thao thức buồn trăn trở
Thương nhớ người yêu ngập cõi lòng.
Ngô Văn Giai
Virginia, Jan 2013
NHỚ THẦM
(Viết nương vận "Yêu Thầm" Nhà thơ motthoi)
Hoa lý nhà em mới chạm giàn
Lung linh theo gió chuyển mùa sang
Anh bên song cửa nhìn len lén
Chờ đón người thương bóng dáng nàng.
Em phải là Tiên ẩn bóng mây
Đem mùa Thu đến khói sương bay
Em nguồn cảm hứng hồn thi sĩ
Em của lòng anh em có hay?
Anh vẫn chờ em mấy bến sông
Bốn mùa thương nhớ đến tàn Đông
Bốn mùa lạnh buốt con tim héo
Em có bao giờ em biết không?
Dõi bước chân em về mấy ngã
Nghe lòng rạo rực mối tình xa
Em đi một sớm không hò hẹn
Áo lụa xinh màu bay thướt tha.
Là nghĩa từ đây hết đợi mong
Sông Ngân chìm lặn giữa từng không
Em về bên ấy còn đâu nữa
Thoảng nét duyên yêu nhớ ngập lòng.
Phùng Trần - Trần Quế Sơn
(Illinois – Jan 2013)
YÊU THẦM
Rào thấp chạy qua tưởng dễ dàng!
Thương rồi chỉ dám lén nhìn sang
Láng giềng xinh quá! làn môi thắm
Thổn thức năm canh - mơ có nàng!
Giọt nắng ngoài sân hôn tóc mây
Gió thu nhẹ cợt áo vờn bay
Làm sao ta được qua bên ấy
Anh đã yêu rồi! em có hay?
Rồi bổng một chiều ngăn cách sông
Em đi buốt lạnh những mùa đông
Nơi đây ngõ vắng đời hiu quạnh
Ngóng đợi bao chiều, tin vẫn không!
Thôi nhé tình trần đà rẽ ngả
Thôi đành duyên phận phải lìa xa
Trong anh, em mãi là người yêu dấu
Ta khóc cuộc tình... quá thiết tha!
Giấc mộng canh dài luôn ước mong
Cho em sung sướng - biết hay không?
Còn ta một mảnh đời heo hút
Thầm gọi tên ai, nát cả lòng!
Virginia. Nov. 29th 2011
Motthoi
* * *
Xem bài Ngô Văn Giai: click vào đây
Xem bài Phùng Trần: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.net