Dừng chân
giữa chợ quê buồn
Chiều Đông xao xác
gió luồn mái tranh.
Mẹ già
quang gánh lênh đênh
Mớ rau chĩu nặng
buồn tênh phận người.
Chợ quê
hiu hắt tiếng cười
Bâng khuâng
thiếu nữ
Mắt vời vợi trông
Người về
xao xác bên sông
Lá đa rụng xuống
vàng sân chợ chiều.
Dừng chân
giữa chợ đìu hiu
Vời trông
dường cũng tiêu điều nhân gian.
VƯƠNG HOÀI UYÊN
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.com