Rừng Sim đãi một hồi chay
Mong sao thiện nữ bớt ray rức phiền
Đời người như giấc cô miên
Lúc say lúc tỉnh thuyền quyên chớ buồn.
Lòng trần rũ áo phong sương
Tâm về cõi Phật lòng vương chút tình
Thì thôi một cõi nhân sinh
Cũng đừng vương vấn cho tình thiên thu.
Nhớ ai tôi lội lên đồi
Gầy Sim một mảnh hồn tôi ngập ngừng
Năm sau em bước lại rừng
Hoa Sim nở rộ để mừng người xưa.
Tình em nay đã tu rồi
Rừng hoang một bóng hình tôi im lìm
Lần mò tìm hũ ruợu Sim
Mang lên đỉnh núi tôi ngồi tôi tu.
Những đêm bên gốc mù u
Tìm trong hũ rượu dáng Thu bên tường
Mong sao thiện nữ lên đường
Ban Hoa Nhân Ái tình thương mọi người.
Đồng Sa Băng
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.com