Một mình trong bóng đêm
Suốt đời vẫy tay làm người ở lại
Những con tàu đi về nơi xa mãi
Có thương tình chia một chút phiêu du?
Biển không phải lúc nào cũng là mùa Thu
Trăng không phải lúc nào cũng sáng cùng
ngọn đèn cô độc
Những đêm mịt mùng bão lốc
Biển vắng con tàu
đèn vẫn sáng
cho ai?
VƯƠNG HOÀI UYÊN
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.com