Bao năm rồi ngỡ khác xưa - chẳng khác
Vẫn nông nổi hồ đồ như cái thuở đôi mươi
Vẫn ầm ào trước những buồn vui
Rồi áy náy rồi ngậm ngùi suy tưởng.
Có lớn nổi chỉ là cái tướng
Thật con người mới nhỏ bé làm sao
Như kiếm gỗ chém ngang trời sung sướng
Như ếch ngồi đáy giếng ngó lên cao.
Để một sáng mai giật mình thức dậy
Vẫn còn ngồi ray rứt chuyện chiêm bao
Lòng vẫn đứng bên dòng đời vẫn chảy
Ngẫm nhân gian mà thẹn với anh hào.
Sự nông nổi không phân tuổi tác
Nhưng phân con người thấu đạt thấp hay cao
Mãi trách cứ mình sao mà nông nổi
Dù đã xem như một trận mưa rào.
Lưu Lãng Khách
17/1/2014
* * *
Xem bài cùng tác giả, click vào đây
Xem bài trên trang Thơ, click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.com