CÒN THÂN GIÓ CÁT
Thơ: Trạch Gầm
Nhạc và Trình bày: Ca nhạc sĩ Nguyễn Hữu Tân
CÒN THÂN GIÓ CÁT
Viết tại trại tù Vĩnh Phú trong thoáng giây
nhìn thấy sự choáng váng của bạn bè
Hãy xích lại… bạn bè xưa cũ
Ngồi bên nhau nhắc lại chuyện ngày xưa
Ta khởi đi từ đồi Tăng Nhơn Phú
Hay Lâm Viên đêm thắp sáng đợi chờ.
Đã có lúc dưới vầng trăng mài kiếm
Xê dịch đời dưới mỗi bước chân đi
Vào gian khổ thoát ra vùng nguy biến
Rượu ân tình nào đủ phút chia ly.
Vẫn còn đó bao bạn bè khuất mặt
Nửa cuộc đời gãy đổ với ước mơ
Cho đất rộng cho trời cao vẫn hẹp
Nỡ làm sao quay lại với hững hờ.
Nơi gió cát ta đã từng chia xẻ
Niềm hân hoan cùng bao nỗi ngậm ngùi
Để … hy vọng có ngày mai sẽ…
Giũ phong sương hội ngộ giữa niềm vui.
Chưa tàn cuộc… sao nỡ đành tiễn biệt
Lời thề xưa – Từ hoài bão chờ mong
Qua sông Dịch người sang Tần nào biết
Triệu con tim đã dấy lại máu hồng.
Hãy xích lại bạn bè xưa cũ
Ngồi bên nhau… nhắc lại chuyện ngày xưa…
Trạch Gầm
* * *
Xem bài cùng tác giả, click vào đây
Xem bài trên trang Thơ, click vào đây
Xem bài trên trang Nhạc, click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.com