Có mái hiên nào trú tạm đời nhau
Dưới cơn giông chiều đổ mưa vội vã
Mong manh nào hơn phận lá
Thuở đất trời gió bụi
xác xơ bay.
Cơn mưa chiều đuổi vội bóng mây
Đèn mở mắt đi vào đêm chập choạng
Mải mê lao vào ánh sáng
Để một lần được chết
kiếp thiêu thân!
Phím dương cầm rơi từng giọt thanh âm
Nghe hoang vắng
cả buổi chiều giông gió
Giá như được làm ngọn cỏ
Trên đồi hoang nằm hát với mây ngàn.
Ước gì được rơi vào lổ hỗng thời gian
Để sống một ngày bằng mấy chục năm trần thế!
Một mai trở về thấy bao điều dâu bể
Dừng lại bên đời
Khi cuộc sống đã trôi đi!
VƯƠNG HOÀI UYÊN
* * *
Xem bài cùng tác giả, click vào đây
Xem bài trên trang Thơ, click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.com