Lời giới thiệu:
Ban Điều Hành nhận được bài thơ sau đây nhưng không ghi tên tác giả. Bài thơ tỏ nỗi niềm của tác giả với non nước xứ Quảng.
Độc giả nào biết xuất xứ và tác giả xin thông báo cho BĐH để chúng tôi bổ sung thiếu sót trên.
Cám ơn quý vị,
Ban Điều Hành.
- - - - - - - - -
THƠ VỊNH QUẢNG NGÃI
Chạnh niềm non nước lẽ đầy vơi
Cẩm Quận từ xưa cảnh có mười:
Ấn giáp Long Đầu xem rạng vẻ
Bút kề Thạch Trận ngắm càng tươi
Tà Dương, Điều Tẩu mưa thương nắng
Dục Nguyệt, Bàn Sa cảnh nhớ người
Cổ Lũy, Hà Nhai người cảm cảnh
Kìa non, nọ nước khéo trêu ngươi.
(Khuyết danh)
Chú thích:
* Cẩm Quận: Thành Quảng Ngãi xây vào thời Gia Long có tên là Cẩm Thành.
* Tên của 10 cảnh đẹp Quảng Ngãi do người xưa đặt tên:
Ấn: Thiên Ấn Niêm Hà (Ấn trời đóng trên sông) - Sơn Tịnh
Long Đầu: Long Đầu Hý Thủy (Đầu rồng giỡn nước) – Sơn Tịnh
Bút: Thiên Bút Phê Vân (Bút trời vẽ mây) – Tư Nghĩa
Thạch Trận: La Hà Thạch Trận (Trận đá La Hà) – Tư Nghĩa
Tà Dương: Thạch Bích Tà Dương (Bóng chiều trên núi Đá Vách) – Sơn Hà
Điếu Tẩu: Thạch Cơ Điếu Tẩu (Lão câu gành đá) – Bình Sơn
Dục Nguyệt: Liên Trì Dục Nguyệt (Ao sen tắm trăng) – Đức Phổ
Bàn Sa: An Hải Sa Bàn (Mâm cát An Hải) – Bình Sơn
Cổ Lũy: Cổ Lũy Cô Thôn (Thôn Cổ Lũy hiu quạnh) – Tư Nghĩa
Hà Nhai: Hà Nhai Vãn Độ (Bến đò chiều Hà Nhai) – Sơn Tịnh.