Xin gởi lại cố hương từng nỗi nhớ
Tiếng ru hời của mẹ - tuổi thơ xưa
Em gái nhỏ nụ cười như hoa nở
Mãi trong tôi thương nhớ đến bơ phờ.
Xin gởi lại vầng trăng treo đầu ngõ
Dòng sông đêm bến nước sáng bao la
Con sáo nhỏ đậu bờ vai tuổi nhỏ
Chắc bay rồi từ buổi tiễn tôi xa.
Xin gởi lại một vùng trời kỷ niệm
Sân trường xưa giấu tuổi chớm hoa niên
Trang sách cũ giấu bài thơ mực tím
Cánh phượng đầu thuở giấu hương tóc em.
Xin gởi lại phố Quảng đầy hoa nắng
Núi Long Đầu tên quê hương thần thoại
Đường Quang Trung lối về thời hoang dại
Đuổi, bắt, tìm vướng tà áo em bay.
Xin gởi lại con đường lên núi biếc
Đèo Prenn dốc đá lạnh sương mù
Nơi sơn nữ chờ bóng chiều buông xuống
Giọng sầu tình lay động núi thâm u.
Xin gởi lại bước chân chinh chiến cũ
Đạp non cao cỏ biếc lội sông dài
Vượt Đồng Tháp gió mùa thơm lúa chín
Tuổi hai mươi đâu nghĩ đến ngày mai.
Xin gởi lại và xin làm dạ lữ
Hành trang thương đau chở nặng vai gầy
Mang dĩ vãng dọc đường trần dâu bể
Mẹ Việt Nam! Con mẹ đã lạc bầy!
Tiết Đông Chí 2014
Đỗ Vĩnh Khanh
* * *
Xem bài cùng tác giả, click vào đây
Xem bài trên trang Thơ, click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.net