Ngược xuôi mãi cũng trong trời đất hẹp
Trái đất tròn không có chỗ cho trò chơi trốn tìm
Nấp hướng nào cũng thấy lòng trống trải
Thì thôi đành úp mặt trốn vào tim!
Gì nao nức bằng phiên chợ sớm
Gì hoang vắng bằng buổi chợ chiều
Đống rác cao bới đào niềm cơ cực
Bao phận người cúi xuống buồn thiu.
Lay lắt mãi cành thôi không giữ lá
Nỗi buồn chạm đất muộn màng
Có khi đứng nhìn dòng đời trôi quay quắt
Bỗng như người trót lỡ chuyến đò ngang.
VƯƠNG HOÀI UYÊN
* * *
Xem bài cùng tác giả, click vào đây
Xem bài trên trang Thơ, click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.net