Khởi bút đầu Xuân như tuốt kiếm
Múa dường nghe rớm lệ hư vô
Quẳng máu càn khôn vào tửu điếm
Chợt hoang mang như một tội đồ.
Rượu vào trăm chén tràn phẫn nộ
Bóp tủi hờn ngửa mặt cười khan
Sắm tuồng múa rối ngàn tay vỗ
Hỏi chính nhân sao mắt giụa giàn
Bạn bảo rằng say! Có lẽ say
Ai cùng Lãng Khách cạn đêm nay
Uống cho kỳ hết vò tinh túy
Đất trời giấu mãi đố ai hay
Tâm thơ chẳng thẹn cùng tuế nguyệt
Hồ trường không hổ với muôn sau
Lòng có nghinh xuân, xuân tự biết
Nhà còn đón Tết, Tết đi đâu!
Tu thẳng một hơi rồng chết cạn
Cười vang bảy núi cọp lạy đưa
Thở dài một tiếng trời nghiêng ngả
Khuôn vàng thước ngọc vứt te tưa
Ngất ngưỡng đìu hiu cùng quán gió
Khát tình nghe lạnh thấu xương da
Trăm năm một bước đời kiêu bạc
Sao vẫn còn đau những tiếng gà.
Đêm nay mới có mồng Ba Tết
Ai cấy trong hồn bóng Nguyệt Trinh
Phố phường vắng ngắt như cõi chết
Ta lặng nhìn ta bỗng giật mình
Phẩm hạnh thi nhân nào rẻ rúng
Tài hoa khắp chốn những vui cùng
Còn chi thổn thức mà trăn trở
Mà say sưa như kẻ dại khùng
Chí cả nan lay dời định mệnh
Giang hồ rong huyết lệ tao nhân
Công danh bèo bọt nào di hận
Đời mỗi sinh linh mỗi phước phần
Ai đưa ta về qua phố vắng
Có vợ ta môi tắt nụ cười
Có con thấp thỏm ngoài hiên đợi
Có bóng đàn che một kiếp người
Tinh túy đêm xuân đà cạn ráo
Sao hồn cuồng sĩ vẫn chưa thăng
Một mai lỡ chẳng còn ta nữa
Ai đó tri âm hãy nói rằng: …
Mồng 4 Tết 2015
Lưu Lãng Khách
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.net