Đấng mày râu đội trời đạp đất
Niềm thê nhi xếp lại bên lòng
Tang bồng hồ thỉ thoả chí bình sinh
Chẳng chờn nắng Hạ chẳng ngại mưa Đông
Sức ngựa dư muôn dặm
Lòng ôm cả non sông
Sự nghiệp công danh ai người vỗ ngực
Độc hành thơ rượu ai kẻ tri âm
Bao phen buông đàn gác kiếm
Hơn thua thành bại ngửa mặt cười khan
Cưỡi trên đau thương mà sống
Đạp lên khốn khó mà đi
Năm tháng tiêu dao núi cao biển rộng
Trôi về đâu một mái xanh rì
Đất trời tinh túy như vô tận
Uống mãi cho mòn nỗi hợp ly
Chẳng thẹn cùng hậu bối
Không hổ với tiền nhân
Nghênh ngang một kiếp phong trần
Hiếu lễ một lòng ghi tạc
Xuân sắc qua đi ngũ tuần đối mặt
Được mất tùy duyên thực mộng an bình
Trăm năm để chút gì tâm huyết
Cớ hà oán hận kiếp nhân sinh.
Lưu Lãng Khách
Sài Gòn 27/09/2013
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.net