Ô sáng quá! Khuya nay trăng sáng quá
Lửa bập bùng sơn nữ ướp yêu mơ
Mắt phiêu lãng ngắm trời quen đất lạ
Nghe nguồn ân róc rách tự bao giờ.
Đêm ảo diệu dâng trao tình sơn cước
Trạm dừng chân lưu luyến mãi quên về
Nguyệt lấp lánh hôn vành mi hoang dại
Ngọn phong tình ve vuốt tóc đê mê.
Chén quỳnh tương sơn trinh mời tha khách
Cong môi cười trăng dạt phía đầu non
Chưa chạm vào ngực ngải căng như bóng
Đã nghe môi trầm thỏ thẻ khúc truy hoan…
Mười năm lẻ ghé về thăm núi cũ
Đêm không trăng xao xác những canh gà
Ánh lửa lóe lên bóng hình sơn nữ
Bình minh hừng trong sương khói xa xa.
Lưu Lãng Khách
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.net