"Lã ngọn tre
cánh cò
mong manh
chiều gió".
Bài thơ ngắn - cực ngắn, chỉ vỏn vẹn có 9 từ, Đinh Tấn Phước đã vẽ nên một bức tranh quê đẹp và buồn lạ lùng. Đọc xong bài thơ, người đọc bỗng chợt nghe lòng man mác buồn thương về quê nhà xa lắc...
Đinh Tấn Phước chào đời vào mùa bão lửa trên quê hương Quảng Ngãi (1952). Năm lên 13 tuổi anh đã bắt đầu tập tễnh xếp chữ, bắt vần làm thơ. Lớn lên, Đinh Tấn Phước trở thành thầy giáo, chuyên nghiên cứu giảng dạy toán học. Mãi đến năm 2003, hơn nửa đời người, Đinh Tấn Phước mới trình làng thi phẩm đầu tay "Gió mùa". Chỉ trong vòng 12 năm tiếp theo anh đã có 4 tập thơ được xuất bản, gồm: “99 bài thơ” (2003), "Chạm bóng" (2009), "Bài thơ ngắn" (2012), "Bóng thức" (2015). Cùng với 5 thi phẩm in riêng, Đinh Tấn Phước còn có thơ in chung nhiều tuyển tập trong nước. Riêng tập thơ "Chạm bóng" đã đoạt giải thưởng của Hội Liên hiệp Văn học Việt Nam vào năm 2009.
Qua thơ, người đọc nhận thấy Đinh Tấn Phước là một nhà thơ "kiệm lời". Thơ anh lời cô đọng. Đây là nét riêng của Đinh Tấn Phước:
"Mang câu thơ
Đi qua một câu thơ
Chiều sa mạc"
("Bài thơ mới")
Ẩn sau những câu chữ ngắn gọn, cô đọng, thấm đẫm chữ tình, ghim vào hồn, bắt người đọc phải nhiều suy nghĩ về thân phận con người và cuộc sống quanh ta:
"Đom đóm khuya
Lạnh ngắt
Lối về"
Càng nghĩ nhiều về những cảnh đời cơ cực chốn nhân gian:
"Tiếng đàn khuya
Hành khất mù
Lạc đêm"
("Bài thơ ngắn")
Ngay cả khi viết về hạnh phúc, Đinh Tấn Phước cũng chắt chiu ngôn từ:
"Theo em về
Xứ lạ
Chim hót muôn lời ca
Ta như hồn mới lớn
Em vui như sóng
Giữa giang hà!"
("Sông về")
Giản dị, chân thành, Đinh Tấn Phước viết bài thơ "Mẹ" với tất cả tình cảm tận đáy lòng của anh khi nói về công ơn trời biển và tình thương mênh mông của mẹ đã ghim vào lòng người yêu thơ. "Con dù lớn/ Vẫn là con của mẹ/ Và, mong được bé dại mãi, mẹ ơi!". Đây là nỗi lòng chung của chúng ta trước tình thương bao la của MẸ:
"Mang nặng đẻ đau
mẹ sinh con ra
quên đếm từng ngày
chợt nó lớn
và tóc nó
nay còn xanh hay đã bạc?
mẹ không biết
thời gian
dài năm tháng
cuốn trôi mau cái tuổi
mẹ già.
Cứ lẩn thẩn nào là... mạnh khỏe
nào là... đi phải ngó chừng xe!
Đứng giữa đời
chỗ con đang vật lộn
mẹ sợ cho con
còn dại
không chịu nổi với đời
trong giấc ngủ
cái lo toan
dài
cứ trải
giật mình khi con dế kêu than
Vậy mới biết
tuổi bốn mươi - rồi vẫn dại
nhưng con mong
được dại mãi...
mẹ ơi!
("Mẹ")
Đến hôm nay, Đinh Tấn Phước đã có những thành công trên con đường sáng tác. Anh đã gặt được những mùa vui trên cánh đồng thơ ca. Thơ Đinh Tấn Phước còn được những nhạc sĩ tài hoa như: Trần Thế Bảo, Vũ Đức Sao Biển, Quỳnh Hợp, Minh Châu, Đinh Công Hùng, Hồ Xuân Khôi... phổ nhạc. Điều này càng tạo cho thơ của Đinh Tấn Phước bay cao, bay xa.
Từ cơn "gió mùa" hanh hao, chở rét về, bạc tóc giữa đêm đen, trên cánh đồng chữ nghĩa, Đinh Tấn Phước "chạm bóng" lung linh "bóng thức" bừng sáng niềm vui như đôi mắt em qua bao mùa đêm sâu. Người đọc yêu thơ nhận ra một điều: Thơ Đinh Tấn Phước với phong cách riêng - cô đọng, bình dị, chân tình, không siêu hình, không siêu thực, đã bén rễ với sân đời.
Lê Ngọc Trác
Phố biển La Gi 22/7/2015.
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem trang Tạp văn, tùy bút: click tại đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.com