BỎ LÀNG RA ĐI
Sáng tác: Phạm Thế Mỹ
Ca sĩ: Duy Khánh
* * *
Có những bài thơ, mới đọc sơ qua, người đọc chưa thấy gì... rồi bất chợt gặp chỉ hai câu trong bài thơ, chúng ta chợt rùng mình, bật thốt lên: Tuyệt cú, đây rồi! Hai câu thơ hay giúp cho toàn bài thơ đứng thẳng, bay lên, thể hiện rõ nét chủ đề tư tưởng của tác giả. Và, ghim sâu vào tâm hồn người đọc:
"Mùi hương khói xui ta về lối cũ
Chiếc mỏ neo còn neo trái tim làng!"
Đây là hai câu thơ trích từ bài thơ "Chiếc mỏ neo" trong "Chút nắng cho hoa hồng" - tập thơ thứ 14 của nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng:
"Chiếc mỏ neo nằm giữa trái tim làng
Quả bom tấn trục lên cười mộng mị
Khuôn mặt thời gian phô bày han gỉ
Dưới mặt trời bỗng lấp lánh ánh kim...
Bao độ cha ông đốt đuốc đi tìm
Lòng bao độ che mù sương ẩn mặt
Những chồi búp xanh xanh như mày mắt
Ngơ ngác hoài câu hát gió mùa Thu.
Tiếng chim chuyền bụi ớt nghẹn lời ru
Mùa hạn hán, mùa mênh mang nước nổi
Lòng tha thiết đụn rơm vàng tóc rối
Thương bờ dâu xanh rút ruột nuôi làng.
Cây cuốc bòn để lại chạc khoai lang
Lưỡi liềm mót lúa rơi chừa gốc rạ
Ao tát cạn vẫn còn đôi tăm cá
Mà ạ ơi không giữ nổi cánh cò.
Giáp hạt nào cũng bạc mặt vì lo
Nên lời hứa chân trời luôn nóng bỏng
Người đi xa mang theo ngàn hy vọng
Về một tương lai hạnh phúc đủ đầy.
Nước nhớ nguồn, chim nhớ cội thương cây
Người muôn ngả mơ giấc mơ đoàn tụ
Mùi hương khói xui ta về lối cũ
Chiếc mỏ neo còn neo trái tim làng!".
(Chiếc mỏ neo)
Giữa thời buổi có nhiều người sống vội, sống gấp, chạy theo những phù phiếm, tự đánh mất mình, quên cả đạo lý, nguồn cội, "Chiếc mỏ neo" của Nguyễn Ngọc Hưng giúp chúng ta không quên quá khứ, dù quá khứ có nghèo khổ đến tận cùng, chúng ta vẫn nhớ về trái tim làng, chốn yêu thương nguồn cội, thấm đẫm lời ru ngọt lịm, bay bổng cánh cò cổ tích tuổi thơ…
Qua 13 tập thơ đã xuất bản và khá nhiều bài thơ, chùm thơ được giới thiệu trên các báo, tạp chí trung ương, địa phương, Nguyễn Ngọc Hưng đã tạo được tên tuổi và chỗ đứng trong lòng người yêu thơ. "Chút nắng cho hoa hồng" tiếp nối mạch nguồn "Bài ca con dế lửa" thể hiện nét mới, sâu lắng hơn trong thơ của Nguyễn Ngọc Hưng. Với 56 bài thơ, "Chút nắng cho hoa hồng" của Nguyễn Ngọc Hưng như tiếng lòng của con dế lửa côi cút bên hiên đời, luôn mơ về cố thổ. Đó là làng quê nghèo bên dòng sông Vệ yêu thương, là cội nguồn cảm xúc thơ ca của Nguyễn Ngọc Hưng:
"Phía ấy là rơm rạ vía làng
Phía ấy là sông nước hồn quê
Phía ấy là
Lũ tróc đầu dâu
Lũ cào chân ruộng
Bát nhang ngoại chén gạo làng nước cuốn
Duyên thì con gái em trôi
. . .
Cố hương ơi,
Người vẫn trong hơi thở
Sao vời xa tiếng dế lửa gọi mùa"
(Trích: "Vọng về cố thổ yêu thương")
"Về quê bắt gió” thấm đẫm “giấc mơ làng”, “qua chợ cũ nhớ người xưa”, vọng về “tiếng dế” đến “ruột đau, đau chín cả chiều"… ta gặp lại nỗi nhớ mẹ của Nguyễn Ngọc Hưng. Hình ảnh, tình thương của người mẹ là điểm tựa, là mạch nguồn nuôi lớn hồn thơ của anh và suốt cuộc đời Nguyễn Ngọc Hưng nhớ MẸ không nguôi:
"Mẹ ơi Mẹ, còn một hơi thở nhỏ
Là trong con hình bóng Mẹ mãi còn
Cho dẫu thường niên không thường chiếu lệ
Nén hương lòng vẫn thơm đẫm nước non!"
(Trích: "Nén hương lòng")
Khép hờ tập thơ "Chút nắng cho hoa hồng" của Nguyễn Ngọc Hưng, trong hồn người đọc chợt ngân lên âm thanh và hình ảnh của tiếng dế reo vui trên cánh đồng mạ xanh mướt. Cũngg có khi, là tiếng nỉ non của con dế côi cút ven bờ sông Vệ khuya khoắt đêm không trăng. Tiếng dế ngày thơ ấu đáng yêu ấy mãi vang vọng trong hồn suốt một đời người chúng ta.
Phố biển La Gi, tháng 7/2015
Lê Ngọc Trác.
* * *
Xem bài cùng tác giả, click vào đây
Xem trang Nguyễn Ngọc Hưng, click vào đây
Xem trang Tạp văn, tùy bút, click tại đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.com