MƯA NHẬT LỆ
Neo thuyền dưới bến sông mưa
Co ro trên chiếc xuồng đưa cập bờ
Mưa giăng khắp lối mịt mờ
Mưa trùm trắng nỗi bơ vơ lạnh lùng
Mưa như một kẻ dại khùng
Lột truồng dĩ vãng xới tung nỗi niềm
Mưa dày ướt nhão tiếng chim
Đục khàn tiếng nhạc im lìm tiếng chân
Mưa trêu ghẹo kiếp phong trần
Một ly rượu nhỏ mấy lần đưa lên
Trong mưa dường có cung tên
Có đao kiếm cổ nhân quên nhặt về
Chân nào mỏi bước sơn khê
Nghe mưa chỉ muốn trở về cố hương.
Nhật Lệ, mùa Thu 1993
* * *
MƯA BẢO LỘC
Mới vừa đến đất Lộc An
Tiếp sau gió loạn mưa quàng mưa xiên
Mưa gì hạt ngửa hạt nghiêng
Hạt cào mặt mũi hạt xuyên lá cành
Hạt găm xuống đất tan tành
Hạt cấu xé áo hạt giành giật gương
Xế trưa chi chẳng thấy đường
Từng quen gió bụi muôn phương phải chờn
Mưa như trút hận xả hờn
Mưa như ma quái điên cuồng khóc than
Nhìn trời vân vũ miên man
Hồn như cổ miếu hoang tàn lạnh tanh
Phong trần từ thưở thơ xanh
Gặp mưa Bảo Lộc âu đành bó chân.
Chiều mưa Bảo Lộc 1994
* * *
BẾN CHIỀU MƯA
Phải lòng quên thật rồi sao
Mà người bỏ lối chiêm bao chẳng về
Mờ mờ giăng khắp sơn khê
Tỉnh mê mưa cũng não nề như nhau
Thuyền ai cắm bến sông sầu
Bóng chiều đổ xuống đụng màu ly hương
Lòng cầm sợi nhớ sợi thương
Quấn vào sợi tủi sợi buồn thả trôi
Trần gian như cõi không người
Bến chiều trơ trọi một lời gió mưa!
Thanh Hóa, mùa Thu 2001
* * *
ĐƯỜNG MƯA
Mỗi lần mưa gió tả tơi
Là trong anh lại rối bời tâm tư
Nỗi buồn mấy chục năm dư
Chẳng ai gỡ hộ giờ như ứ đầy
Bao năm em chẳng về đây
Dường trăng gió cũng hao gầy hơn xưa
Đường xưa hai đứa tắm mưa
Cây nghiêng bóng ngã mưa đừa vào đêm
Đường mưa giờ thiếu bóng em
Đời mưa gió lại cộng thêm nỗi buồn
Bến mù mưa! Bến mờ sương
Bóng ly biệt bóng lòng vương vấn lòng
Trăng về đối ảnh trên sông
Một màu lạnh đến tận cùng cô đơn.
Cuối Thu 2001
* * *
MƯA KHUYA
Vào khuya trời đổ cơn mưa
Lòng buồn như thể mới vừa đánh rơi
Những gì quý giá trên đời
Những gì nhung lụa một thời chưa xa
Mưa từ tâm khảm mưa ra
Sông Ngân mưa xuống,Nại Hà mưa lên
Mưa không còn chổ để quên
Còn nơi để trú còn miền để đi
Âm mưa tấu khúc biệt ly
nhạc trời hợp phối những gì thương đau
Cho nhân gian sầu đụng sầu
Khi tình đổi sắc thay màu nghe mưa
Hừng đông mưa vẫn chưa vừa
Lạnh lùng rơi giọt lệ thừa bên hiên.
Ngày 29/06/2012
Lưu Lãng Khách
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.net