Phải lòng quên thật rồi sao
Mà người bỏ lối chiêm bao chẳng về
Mờ mờ giăng khắp sơn khê
Tỉnh mê mưa cũng não nề như nhau
Thuyền ai cắm bến sông sầu
Bóng chiều đổ xuống đụng màu ly hương
Lòng cầm sợi nhớ sợi thương
Quấn vào sợi tủi sợi buồn thả trôi
Trần gian như cõi không người
Bến chiều trơ trọi một lời gió mưa!
Thanh Hóa, mùa Thu 2001
Lưu Lãng Khách
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.net