DUYÊN THƠ
Chẳng phải khoe khoang mấy chữ khờ
Chỉ vì duyên nợ với nàng thơ
Buồn em lục bát đành dang dở
Nhớ chị đường thi lại thẫn thờ
Có những đêm ngồi nghe gió thở
Hay lần ngóng đợi ngắm trời mơ
Hồn trăng cũng thấm vào trang vở
Gói ghém thành câu kỷ niệm chờ./.
Nguyên Nhật
19.3.2016
Bài họa 1:
BIỂN NHỚ
Yêu đời giãi trí có đâu khờ!
Duyên thắm giao hòa đẹp ý thơ
Cơn gió hồn dâng nào bỡ ngỡ
Vầng mây trăng hạ chẳng ơ thờ
Thi ca kim cổ ngời muôn thuở
Vũ điệu cựu tân trải ước mơ
Hoa nở sóng lòng không cách trở
Tình em biển nhớ mãi thương chờ.
Đức Hạnh
19.3.2016
Bài họa 2:
NẶNG DUYÊN THƠ
Nhiều khi giận quá giống như khờ
Bởi tại thương người mới viết thơ
Lục bát em ươm tình rạng rỡ
Đường thi chị gói nghĩa trong thờ
Trăng vàng lẫn tránh hờn cơn thở
Nhật nguyệt vờ lơ dỗi giấc mơ
Nước mắt buồn tuôn ôm mộng vỡ
Ngày đêm ngóng đợi đến trông chờ
Huong Hoai
19.3.2016
Bài họa 3:
GÃ KHỜ
Hãy lại mà xem có gã khờ
Gom toàn ngữ ảo ghép tình thơ
Hình dung bóng lạ rồi nhung nhớ
Tưởng tượng hồn hoang đến thẫn thờ
Lục chữ ken đầy che vết hở
Xoay từ xếp gọn đắp vùng mơ
Rồi khi tỉnh thức cười như mớ
Dạo mắt tìm quanh giữa lối chờ.
Dương Huỳnh
19.3.2016
Bài họa 4:
TÌNH KHỜ
Nào đâu có phải tại em khờ
Cũng bởi tâm tình vốn thẩn thơ
Sáng ngắm hoa bay hồn bỡ ngỡ
Chiều trông bướm lượn dạ ơ thờ
Đêm buông gió khẽ lèn hơi thở
Bóng rũ sương tràn đẫm giấc mơ
Chẳng biết người đi rồi có nhớ
Đường xưa cảnh cũ vẫn mong chờ!
Lãng Quên
19.3.2016
* * *
Thơ Xướng Họa: MỘNG MỊ
MỘNG MỊ
Có phải mộng tràn đã thấm chăng!
Như nghe thấp thoảng bóng hình nàng
Cho vừa nửa cõi hồn trăng khuyết
Để cuốn hồ thu ánh mắt loang
Có biết bao giờ Xuân vẫy gọi
Mà nghe năm tháng mộng rền vang
Người trong ảo tưởng đang còn đó
Gọi giấc chiêm bao đến hẹn cùng.
Tuan Nguyen
8.3.2016
Bài Họa 1:
SAU CƠN MƠ
Đêm khuya biển hát gọi tên nàng
Men dậy trăng vời có nhớ chăng?
Những nụ hôn đầu bao cảm xúc
Vài con sóng bạc trải nồng loang
Vườn xưa bến mộng hoa còn nở
Suối nhạc cung lòng nhịp đập vang
Nhân ảnh tình yêu. Ôi tuyệt quá!
Ngỡ ngàng tỉnh giấc, nhớ vô cùng…
Đức Hạnh
8.3.2016
Bài Họa 2:
TRĂNG & THƠ
Trăng tiễn theo thuyền trải tiếng thơ
Trăng thầm trộm tỏ trọn tình thơ
Trăng thương tưởng tiếc trao than thở
Trăng thẹn thùng thời trả tuyệt thơ
Trăng thất tình trông toàn trắc trở
Trăng tàn tạ tủi trút tâm thơ
Trăng treo thẫm tối trầm tư tợ…
Trăng thả tơ trời thánh thoát thơ.
Cư Nguyễn
16.3.2016
Bài Họa 3:
TRĂNG YÊU THƠ
Trăng tỏa thuyền tình thánh thót thơ
Trăng tàn trăng tỏ trọn thi thơ
Trăng thao thức tận thời than thở
Trăng tấn tới thư thả tạ thơ
Trăng trải tính tang thường trắc trở
Trăng từng thanh thoát tặng trời thơ
Trăng trao thế thái tình thân thiện
Trăng thích tung tăng tựa tuổi thơ .
Đức Hạnh
16.3.2016
Bài Họa 4:
THƠ & TRĂNG
THƠ huyền ảo lộng giữa mùa TRĂNG
THƠ rượu nhân tình kiếp gió TRĂNG
THƠ rạng rỡ nguyền say với nắng
THƠ ngào ngạt ái lịm cùng TRĂNG
THƠ nồng vũ khúc mơ màng lẵng*
THƠ diệu nghê thường lả lướt TRĂNG
THƠ dạt dào tim ngàn cõi vẳng
THƠ hòa muôn điệu dặt dìu TRĂNG
Trần Quang Thắng - HAN SY
16.3.2016
Bài Họa 5:
TÌNH TRĂNG
Trăng đến gian trần tỏa cánh thơ
Trăng mời sông núi dệt tình thơ
Trăng tung tăng múa ngời muôn thuở
Trăng phất phới cười đẹp tuổi thơ
Trăng chúc tình người luôn thắm nở
Trăng mừng cuộc sống mãi nên thơ
Trăng yêu công lý, không lầm lỡ…
Trăng thích biển nhà lấp lánh thơ.
Đức Hạnh
16. 3.2016
* * *
Xướng Họa: ƯỚC AO
ƯỚC AO
Ươm lòng dỗ giấc giữa hoài mơ
Tình nghĩa dù xa chẳng nhạt mờ
Kỷ niệm bên triền vang tiếng nhớ
Ân nguyền giữa bến dậy tim chờ
Vì sao cảm ái chìm lơi thở
Hay bởi phụ phàng khiến loãng thơ
Nếu biết đôi mình không kết nợ
Thì xin quên lãng để thôi khờ
Quên lãng để lòng bớt thảm vương
Mà vui cất bước giữa muôn đường
Luôn chờ mốt nọ ngời bao hướng
Vẫn ước mai này lộng tứ phương
Lộng lẫy hoa tình lên mắt phượng
Ấm êm nụ ái tỏa môi trường
Tình nay rồi sẽ cao ngàn trượng
Thắm mãi trong lòng chữ nhớ thương
Hansy
Bài Họa 1:
NHỚ MỘT NGƯỜI
Thổn thức canh tàn dệt ước mơ
Hay là uyễn mộng trải sương mờ
Thu về lã chã vương niềm nhớ!
Xuân đến rộn ràng ngập nỗi chờ
Hạ bút ân tình hòa biển ái
Lật trang kỷ niệm gửi nàng thơ
Hồn ai thổn thức người sao thấu!
Để cánh hoa yêu mãi dại khờ…
Dại khờ thêu dệt mối tình vương
Dù biết hoa xưa chẳng vẹn đường
Đã lỗi cung đàn từ nốt nhạc
Đừng mong cung điệu trọn ngàn phương
Kẻ thời mê mãi bao hoài vọng
Người lại luến lưu một đoạn trường
Vẫn thấu tình yêu là bễ khổ
Sao còn nhớ mãi đóa Hồng-Thương!!!
Đức Hạnh
Bài Họa 2:
NÍU XUÂN
Mộng lướt xa rồi chặng phím mơ
Kìa sao niệm thức vẫn chưa mờ
Tơ chùng phách bạt lầu trăng vỡ
Nguyệt lõm hồn quy bụt gió chờ
Ngõ vắng âm thầm ray rứt nợ
Duyên còi lạ lẫm ngậm ngùi thơ
Rèm khuya rỗng tuếch tình gàn dở
Tợ bức hồng nhan lộ tuổi khờ
Nhan hồng tuổi lộ nét kiều vương
Rảo bước tìm quên vạn nẻo đường
Thấp thỏm canh chầy khuya vọng hướng
Nghi nàn chuỗi tận sớm tầm phương
Nhiều trang liễu mải mê trừu tượng
Lắm mảng tình rong ruổi đoạn trường
Gạt tiếng tơ đồng say ngất ngưởng
Xuân trì huyễn hoặc bóng người thương
NHẬT NGUYỆT 2012
Sàigòn 26.03.2015
Bài Họa 3:
TẠI TÔI
Chỉ tại do mình mãi cứ mơ
Tình yêu thuở ấy đã phai mờ
Vùi chôn kỉ niệm hồn sao nỡ
Lấp bỏ thời gian dạ vẫn chờ
Bản nhạc u hoài gieo nỗi nhớ
Cung đàn khắc khoải gợi niềm thơ
Đêm sầu ủ rũ buồn duyên nợ
Cũng bởi lầm tin quá dại khờ
Cũng bởi tin lầm vọng ái vương
Hồng nhan hận tủi khóc trên đường
Đời trai lãng tử lòng trăm hướng
Kiếp liễu cô phòng chỉ một phương
Ngỡ tưởng vào yêu tròn số phượng
Nào hay khổ lụy với tình trường
Trăng vàng lẻ bóng xa ngàn trượng
Gởi mãi mong chờ vạn nhớ thương
Tieu Thu Hay Khoc
Bài Họa 4:
DẠI KHỜ
Cũng bởi vì tôi qúa khạo khờ
Nên lòng ấp ủ một niềm mơ
Cùng ai dệt nghĩa se duyên nợ
Với kẻ đan tình tạc áng thơ
Dẫu đợi bao ngày tim vẫn nhớ
Dù xa mấy nẻo dạ luôn chờ
Thầm ôm giấc mộng bên đời lỡ
Kỉ niệm còn đây hạnh phúc mờ
Kỉ niệm hôm nào mãi vấn vương
Thuyền đi vạn dặm rẽ chia đường
Âm thầm bến đợi trông ngàn hướng
Lặng lẽ mây lùa dõi bốn phương
Biển vắng hoàng hôn mờ dáng phượng
Thềm hoang bóng tối nhạt đêm trường
Vầng trăng khuất dạng không người thưởng
Trỗi dậy trong lòng nỗi nhớ thương
Hoccachquen Motnguoi
Bài Họa 5:
KHỜ THƯƠNG
Ân tình giữ lại cứ thầm mơ
Thuở ấy cùng ai giữa nguyệt mờ
Bạn đã đi rồi bao cách trở
Người sao bỏ lại những mong chờ
Đàn buông để mãi hư huyền nhớ
Bút hạ không còn diễm ảo thơ
Thệ ước muôn đời ta bỏ lỡ
Vừa thương lẫn giận bởi tim khờ
Giận bởi tim khờ mãi vấn vương
Làm sao lún ngập cảnh hoang đường
Mơ về cõi ảo trong nghìn hướng
Bỏ lại nhân tình giữa bốn phương
Đánh đổi ngày xuân vì nghĩa trượng
Đành quên cuộc sống chỉ đêm trường
Trầm mê sẽ gặp tràn tâm tưởng
Một bước sai lầm đổ vỡ thương
Minh Hien
Bài Họa 6:
VỤNG KHỜ
Rũ bỏ cho lòng nhẹ luyến mơ
Người vui hạnh phúc nẻo xa mờ
Quên rồi phố cũ hoài mong nhớ
Lãng cả đồi xưa mãi đợi chờ
Tiếc chỉ đau lòng duyên mộng lỡ
Mong càng não ruột mối tình thơ
Chôn vùi kỷ niệm đầu dang dở
Ngóng nữa làm chi thưở vụng khờ
Ngóng nữa chi làm nặng trĩu vương
Đời chia mỗi đứa biệt đôi đường
Người theo sóng biển trôi ngàn hướng
Kẻ dạt mây trời cuốn vạn phương
Lặng lẽ hoàng hôn vùi mộng tưởng
Cô thầm bóng nguyệt vỡ mơ trường
Soi mình tóc bạc sương mờ vướng
Gió lạnh canh dài bỗng nhớ thương…
Cư-Nguyễn
Bài Họa 7:
CUNG ĐÀN LẠC ĐIỆU
Đâu rồi buổi ấy mộng hoà mơ
Kỷ niệm ngày xưa chửa nhạt mờ
Chuyện tóc tơ thôi đành lỡ dở
Duyên mai trúc gãy đổ không ngờ
Cây đàn lạnh lẻo chùng dây nợ
Nốt nhạc vô hồn bạt ý thơ
Nuối tiếc mà chi tình rạn vỡ
Cung thương điệu nhớ mãi xa bờ...
Bóng xế bên đời mộng vấn vương
Tơ duyên rối chỉ ngã ba đường
Nôn nao tấc dạ tầm muôn hướng
Khắc khoải tâm hồn vọng tứ phương
Đọ dáng liễu thân ngà mường tượng
So hình mai vóc ngọc hư trương
Trăng vàng võ dáng huyền mơ tưởng
Sắc diễm kiều quân tử đoái thương...
Minh Hau Nguyen
* * *
Xem trang tác giả Đức Hạnh: click vào đây
Xem thêm bài trên trang Thơ: click vào đây
Trở về trang chính: www.nuiansongtra.com