CAN TRUMP AND XI AVOID WAR AND STRIKE A NORTH KOREA DEAL?
By Graham Allison
Nguyễn Minh Tâm dịch
TIME
April 05-2017
Hai ông Donald Trump và Tập Cận Bình ngồi ăn chung
với nhau trong khi không kích đang diễn ra tại Syria.
Tổng thống Donald Trump và Chủ tịch Tập Cận Bình có nhiều vấn đề cần phải thảo luận trong kỳ hội nghị thượng đỉnh ở biệt thự Mar-a-Largo, nhưng chỉ có một vấn đề gay cấn, như bom nổ chậm, là vấn đề Bắc Triều Tiên. Cứ theo như chiều hướng phát triển hiện nay, Bắc Hàn sẽ có thể tấn công tới lãnh thổ Hoa Kỳ bằng vũ khí nguyên tử vào cuối nhiệm kỳ đầu của ông Trump. Từ những lời nhắn trên Twitter khi vừa mới đắc cử, đến những câu trả lời trong các lần phỏng vấn, ông Trump nói rõ rằng ông không để tình trạng đó xảy ra. Ông nói rõ: “Nếu Trung Cộng không giải quyết vấn đề Bắc Triều Tiên, chúng ta sẽ giải quyết lấy”.
Thông điệp ông Trump nhắn gửi đến ông Tập rất rõ: Để ngăn ngừa Bắc Hàn tiếp tục phát triển đầu đạn nguyên tử có thể bắn đến Honolulu hay Los Angeles, ông sẽ không ngần ngại mở cuộc tấn công trước, đơn phương ra tay bằng quân sự, đánh thẳng vào những vị trí trên lãnh thổ Bắc Hàn.
Đối với họ Tập và ban tham mưu của ông thì đó là điều họ không đời nào nghĩ tới. Khi Hoa Kỳ mở cuộc tấn công vào lãnh thổ Bắc Hàn, bất kể là đánh vào mục tiêu nào, chắc chắn lãnh tụ Kim Jong Un sẽ trả đũa bằng những đợt tấn công pháo binh ào ạt bắn vào Nam Hàn, và bắn hỏa tiễn tới Nhật Bản. Khi đó, bất cứ ai làm Tổng thống Nam Hàn cũng phải ra lệnh phản kích, khai mào cho cuộc chiến tranh Triều Tiên lần thứ hai. Nếu chuyện đó xảy ra, chắc chắn Hoa Kỳ và Nam Hàn sẽ tiến quân lên phía Bắc, bình định Bắc Hàn, và hai miền Nam & Bắc sẽ trở thành một nước Đại Hàn thống nhất. Đối với họ Tập, viễn ảnh Nam Hàn xâm lăng Bắc Hàn và đem đồng minh Hoa Kỳ trấn đóng ngay ở biên giới phía bắc Trung Hoa là điều Trung cộng không muốn xảy ra, giống như cách đây 67 năm trước.
Vì thế để ngăn chặn Bắc Hàn có đủ khả năng đánh vào Hoa Kỳ, liệu ông Trump có dám chọn rủi ro gây chiến với Trung cộng hay không? Đó là điều khó có ai tin sẽ xảy ra. Liệu rằng họ Tập sẽ nhượng bộ nghe theo yêu cầu của ông Trump hay không? Nhưng phái đoàn của họ Tập có thể tin vào những lời hứa của ông Trump không? Có một điều chắc chắn xảy ra là ông Trump sẽ đề nghị với họ Tập những điều lợi nếu họ Tập chịu dùng áp lực để ngăn cản Bắc Hàn ngưng phát triển vũ khí nguyên tử.
Theo quan điểm của ông Trump, Trung cộng có thể, và nên nói thẳng với Kim Jong Un cần y phải chấm dứt việc làm nguy hiểm hiện nay. Ông Trump từng nói: “Tôi nghĩ họ (Trung Cộng) có thể giải quyết vấn đề thật dễ dàng nếu họ muốn”. Trung cộng là nước có thể kiểm soát mạch sống của Bắc Hàn, bao gồm việc cung cấp thực phẩm, tiếp tế dầu hỏa để chế độ Bắc Hàn có thể tồn tại. Nhưng theo quan điểm của họ Tập thì bất cứ hành động nào khiến cho chế độ cai trị ở Bình Nhưỡng bị sụp đổ đều không thể chấp nhận được.
Nhằm chuẩn bị cho cuộc hội nghị thượng đỉnh, ban tham mưu của ông Trump tìm hiểu rất kỹ về cá nhân con người chủ tịch Tập Cận Bình. Ông ta là con người như thế nào, xuất thân từ đâu, vì sao ông ta trở thành một nhà lãnh đạo thành công nhất trên chính trường quốc tế hiện nay? Vì sao nhiều lãnh tụ thế giới khác như Putin đều nhìn ông ta như một tấm gương cần đi theo?
NHÂN VẬT TỪNG BỊ VÙI DẬP XUỐNG ĐẤT ĐEN ở vùng thôn quê trong cuộc Cách Mạng Văn Hóa, rồi sau đó vươn lên trở thành nhà lãnh đạo quyền lực nhất Trung Hoa kể từ thời Mao Trạch Đông cho đến nay là một phiên bản tuyệt vời để ông Trump phải học hỏi. Trước khi ông Trump bước vào sân khấu chính trị, họ Tập từng tuyên bố rằng ông cương quyết sẽ làm cho nước Trung Hoa trở thành một cường quốc vĩ đại như thuở xưa. Nguyên văn chữ dùng của ông ta là: “Làm cho Trung quốc trẻ trung, hùng mạnh”.
Họ Tập định nghĩa khẩu hiệu của ông gồm những điểm sau đây:
● Quyết đem Trung Hoa trở lại vị trí thống trị ở Á châu như thời kỳ trước khi người Tây phương len lỏi vào đây.
● Thiết lập quyền kiểm soát của Trung Hoa trên vùng lãnh thổ của “Trung quốc vĩ đại” tức là bao gồm cả Đài Loan lẫn Hong Kong.
● Phục hồi ảnh hưởng của Trung Hoa trên bán cầu như từng có trong lịch sử. Tất cả những tiểu quốc liền đất, liền biển với Trung Hoa phải thần phục Trung Hoa.
● Nắm vai trò chỉ đạo, và dành lại sự kính trọng của các cường quốc trên thế giới.
Ông Tập gọi viễn ảnh phục hồi Trung Quốc là “Giấc Mơ Trung Hoa”. Tìm cách thay đổi hệ thống chia sẻ quyền lực, họ Tập tập trung tất cả mọi quyền lực trong tay của mình. Ngày nay, ông ta là “chủ tịch” của đủ mọi ngành, mọi hệ thống. Ông ta sử dụng quyền bính của mình để làm thay đổi hệ thống kinh tế, chính trị và quân sự Trung Hoa sâu rộng nhất kể từ nửa thế kỷ nay.
Nhìn lại lịch sử cá nhân họ Tập, người ta không thể tưởng tượng nổi sự xoay chuyển hoàn toàn 360 độ con người họ Tập. Cuộc đời lên voi xuống chó, đầy rẫy thăng trầm. Xuất thân là con trai của một trong tám nhân vật trợ tá thân tín của Mao Trạch Đông, lẽ ra họ Tập được sinh ra trong “cái nôi của những lãnh tụ” ở Bắc Kinh. Nhưng khi họ Tập mới vừa được 9 tuổi, hồi năm 1962, thì cha của cậu bị bọn cách mạng văn hóa của Mao Trạch Đông xông vào nhà bắt đi cải tạo. Bản thân của họ Tâp bị đưa về miền quê để “được cải tạo”. Ở thôn quê, họ Tập phải đi hốt phân, và làm việc cực khổ theo lệnh của những nông dân trong hợp tác xã. Bị đọa đầy, khinh miệt nặng đến nỗi chị gái của cậu bé họ Tập phải treo cổ tự vẫn.
Họ Tập chọn con đường thế thời phải thế, đành phải lụy theo. Một trong những người bạn thân của họ Tập kể lại rằng hắn tỏ ra phấn đấu tích cực, để trở thành một đảng viên cộng sản hồng hơn bất cứ một đoàn viên thanh niên cộng sản nào khác. Hắn làm bất cứ việc gì để lập thành tích, để được khen thưởng, và leo lên hàng ngũ lãnh đạo cao nhất. Họ Tập chính là một tấm gương của sự kiên trì, nhẫn nại. Nhà lãnh đạo của khối dân 1.4 tỉ người, và Đảng Cộng Sản với 89 triệu đảng viên chín lần xin vào đảng đều bị từ khước, phải đợi đến lần thứ 10 mới được vào Đảng.
Trương cao một kế hoạch đầy tham vọng về Giấc Mơ Trung Hoa, họ Tập ra sức qui tụ sự ủng hộ của nhiều giới để giúp thực hiện chương trình làm việc của ông. Bất cứ một trong bốn mục tiêu do ông đề ra cũng phải mất ít ra hàng chục năm để thực hiện, nhưng như học gỉa Andrew Nathan, chuyên gia về Trung Hoa, viết: “Với tác phong tự tin vô cùng, giống như Napoleon, ông Tập cả gan đòi thực hiện tất cả 4 mục tiêu này cùng một lúc”.
Liệu rằng tham vọng của ông Tập có đụng phải trở ngại với một chướng ngại vật khó lay chuyển nổi ở nước Mỹ dưới thời ông Trump? Đó là ông Stephen Bannon, chiến lược gia chủ chốt của ông Trump. Ông Bannon tin rằng: “Chúng ta sẽ có chiến tranh với Trung Cộng trong khoảng 5 hay 10 năm nữa. Chắc chắn điều này sẽ xảy ra, không thể tránh được”. Ông Bannon dự đoán sai: chiến tranh không phải là điều không thể tránh được. Nhưng trải qua những kinh nghiệm trong lịch sử khi có một siêu cường mới nổi lên muốn cạnh tranh với siêu cường đang ngự trị, thường là có chiến tranh xảy ra. Điều này được gọi là Thucydides’s Trap. Cái bẫy của Thucydides, lấy tên một nhà chiến lược quân sự thời Hy Lạp Cổ Xưa. Trong suốt 500 lịch sử, có 16 trường hợp một cường quốc mới nổi lên tranh hùng tranh bá với cường quốc đang ngự trị, thì có 12 cuộc chiến tranh xảy ra. Các Siêu cường có thể thoát khỏi bẫy sập này, trường hợp thứ 17, hay trường hợp giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng, nếu hai nước này biết khéo léo thu xếp như ngày xưa Anh quốc thu xếp với Hoa Kỳ cách đây một thế kỷ, hay có những “nhà thông thái” biết dùng hình thức Chiến Tranh Lạnh để thích ứng với sự trổi dậy của Liên bang Xô Viết, không cần dùng đến bom đạn.
Hai ông Tổng Thống và Chủ Tịch nước cùng nổi tiếng là những bậc thầy về nghệ thuật thương thuyết, liệu rằng họ sẽ đạt được một thỏa thuận nào tại biệt thự Mar-a-Largo giúp ngăn chặn cuộc khủng hoảng ở Bắc Hàn, giúp Hoa Thịnh Đốn và Bắc Kinh cùng tránh được chiến tranh? Có tiềm năng làm được điều này. Muốn thế, cả hai nước sẽ phải cùng gắng sức hết mình làm hơn những gì mà hai chính phủ đã từng làm trong quá khứ liên quan đến vấn đề Bắc Hàn. Và bắt đầu với việc duyệt xét lại những gì Hoa Thịnh Đốn dự đoán trong hai thập niên qua.
Đối với họ Tập, năm 2017 là năm củng cố quyền lực chính trị. Ưu tiên cao nhất bây giờ của ông là phải tạo được sự ổn định từ nay cho đến kỳ Đại Hội Đảng thứ 19, tổ chức vào mùa Thu năm nay. Trong kỳ đại hội này, họ Tập sẽ ra ứng cử thêm một nhiệm kỳ 5 năm nữa, và ông sẽ xin Đại Hội Đảng phê chuẩn bảy nhân vật trong ban Thường Trực của Bộ Chính Trị. Đó là bước đầu tiên để giúp họ Tập nắm quyền lãnh đạo cho đến năm 2022, và sau đó nữa. Do đó, điều ông ta muốn tránh né nhiều nhất là đừng xảy ra tình trạng xáo trộn, bất ổn cho Trung Cộng. Ông ta sẽ chia sẻ với Tổng thống Trump là ông cũng rất lo ngại về thái độ liều lĩnh của họ Kim, nhất là nếu thái độ đó khiêu khích ông Trump ra lệnh tấn công. Ít nhất là trong năm sắp tới, đừng để Hoa Kỳ ra tay đánh trước. Thỏa thuận do ông Tập đề nghị sẽ là một nỗ lực chung giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng buộc Bắc Hàn không còn có thể tiếp tục thử vũ khí nguyên tử mà không làm cho chế độ Bắc Hàn bị sụp đổ.
Nhưng muốn làm cho họ Kim giảm bớt thái độ điên rồ, chấm dứt thử vũ khí nguyên tử, họ Tập sẽ phải yêu cầu Hoa Kỳ thay đổi lập trường từ bấy lâu nay. Hai chính quyền Obama và Bush đều buộc Bắc Hàn phải từ bỏ tất cả vũ khí nguyên tử và nguyên liệu làm vũ khí như những điều kiện tiên quyết để thương thuyết về vấn đề Bắc Hàn. Theo quan điểm của tôi (tác giả Graham Allison), ông Trump có thể kết luận rằng đòi hỏi trên là ảo tưởng. Thực tế rõ ràng, chúng ta không thể làm ngơ là: Bắc Hàn có một kho đầu đạn nguyên tử, và nước này sẽ không bao giờ chịu từ bỏ vũ khí đó, giống như Do Thái và Hoa Kỳ. Nhưng Hoa Kỳ có thể tập trung nỗ lực vào việc làm ngưng thử nghiệm và sản xuất đầu đạn nguyên tử trong bốn đến tám năm sắp tới. Đổi lại nên dụ dỗ Bắc Hàn bằng cách sẽ cung cấp thực phẩm, thuốc men, hay ngay cả tiền bạc cho Bắc Hàn. Chính phủ Nam Hàn có thể thỏa mãn đòi hỏi này.
Nếu những gì xảy ra trong lịch sử là kim chỉ nam hướng dẫn, Bắc Hàn có thể dở trò gian lận khi họ tin rằng họ có thể qua mặt được. Tuy nhiên, khi lằn ranh mầu đỏ bị vượt qua, y sẽ lập tức bị trừng phạt. Ít ra là chúng ta cũng có cơ hội để thảo ra một hiệp ước kéo dài một thời gian. Như một nhà thương thuyết Mỹ từng nói chuyện với Bắc Hàn, ông rút ra kinh nghiệm là mặc dù chúng ta không thể mua đứt chính quyền này bằng viện trợ và tiền bạc, nhưng chúng ta có thể thuê nó trong một thời gian ngắn, theo mùa. Và lúc này chính là thời điểm chúng ta nên làm việc đó. Một quan chức cao cấp trong chính quyền của ông Trump vừa cho biết: “Thời gian không còn bao nhiêu, và mọi chọn lựa đều đã được trưng ra trên bàn thương nghị. Chúng ta phải chọn ra một thỏa thuận chung”.
Graham Allison
Nguyễn Minh Tâm dịch
Allison is the director of Harvard Kennedy School's Belfer Center for Science and International Affairs and author of the forthcoming book Destined for War: Can America and China Escape Thucydides's Trap?
FOREIGN RELATIONS
CAN TRUMP AND XI AVOID WAR AND STRIKE A NORTH KOREA DEAL?
By Graham Allison
TIME
April 05-2017
Long before Trump entered the arena, Xi announced his aspiration
to make China great again Kevin Frayer - Getty Images
Presidents Donald Trump and Xi Jinping have many serious issues to discuss at their upcoming Mar-a-Lago summit, but only one ticking time bomb: North Korea. On the current trajectory, North Korea will likely be able to strike the American homeland with a nuclear weapon before the end of Trump's first term. From his initial tweet on North Korea as President-elect to a lengthy interview in early April, Trump has declared unambiguously that he will never let this happen. As he put it, "If China is not going to solve North Korea, we will."
The message Trump is sending Xi is clear: to prevent North Korea from continuing missile tests and building nuclear warheads that could strike Honolulu or Los Angeles, he will not hesitate to order a unilateral, preemptive military attack on North Korean sites.
For Xi and his team, this is almost unthinkable. A U.S. strike (no matter how targeted) could provoke North Korea's Kim Jong Un to respond with a massive artillery barrage of South Korea and even missile strikes against Japan. No South Korean President could survive without mounting a major response, triggering a second Korean War. Should that occur, U.S. war plans reportedly call for American and South Korean troops to march north to stabilize the North and ultimately reunite the two nations. For Xi, the prospect of South Korea conquering the North and bringing a U.S. military ally to China's borders is as intolerable today as it was when the first Korean War broke out 67 years ago.
So to prevent North Korea from acquiring the ability to strike the U.S., will Trump risk war with China? Hard as it is to believe, that is the message. Is it just the audacious opening position for which Trump is famous — or would he really follow through? Will Xi and his team believe him? Who can tell? One thing we can be certain about is that Trump is seeking to give Xi every incentive to exercise all the leverage he can to stop North Korea's advance.
From Trump's perspective, the Chinese could — and should — tell Kim to stop. "I think they could solve the problem very easily if they want to," Trump has said. China controls vital lifelines to North Korea, including supplies of oil and food without which the regime could not survive. But from Xi's perspective, any actions that lead to the collapse of Pyongyang are unacceptable.
In preparation for the summit, Trump and his team have been studying Xi. Who is this man? How has he emerged as the most successful leader on the world stage today? Why do other strong leaders like Putin clearly look up to him? What does Xi really want?
The man's stunning arc from a struggle for survival in the countryside during the Cultural Revolution to become China's most powerful leader since Mao Zedong makes him in many ways the perfect foil for Trump. Long before Trump entered the political arena, Xi announced his aspiration to make China great again — or in his words, "the great rejuvenation of the Chinese nation."
For Xi this means:
- Returning China to the predominance in Asia it enjoyed before the West intruded
- Establishing control over the territories of "greater China," including Hong Kong and Taiwan
- Recovering its historical sphere of influence along its borders and in adjacent seas so that others give it the deference great nations demand
- Commanding the respect of other great powers in the councils of the world.
Xi calls this vision of a restored China the "China dream." Overturning China's system of shared authority, Xi has concentrated power in his hands so completely that he is now known as the "chairman of everything." He is using this power to pursue the most far-reaching transformation of China's economy, military and political system in a half-century.
It is an almost inconceivable reversal of fortune. As the son of one of Mao's top aides, Xi was destined to grow up in Beijing's "cradle of leaders." However, he awoke shortly after his ninth birthday in 1962 to discover that a paranoid Mao had arrested his father. Sent to the countryside to be "re-educated," Xi lived in a cave in a rural village in Yan'an, shoveling dung and snapping to the demands of his peasant foreman. Depressed by deprivation and abuse, his older half sister Xi Heping hanged herself.
Xi chose to embrace the reality of the jungle and was reborn. As one of his longtime friends recalled, he "chose to survive by becoming redder than red" — and doing whatever it took to claw his way back to the top. Xi was nothing if not persistent. The leader of 1.4 billion people and a Communist Party with 89 million members was actually rejected the first nine times he sought to join the party, finally succeeding on his 10th attempt.
Having painted a bold vision of the China dream, Xi is aggressively mobilizing supporters to execute his hugely ambitious agenda. Any one of its four initiatives would be more than enough for most heads of state to attempt in a decade. But, exuding what China scholar Andrew Nathan has described as "Napoleonic self-confidence," Xi has chosen to address all of them at once.
Does Xi's ambition to make China great again put him on a collision course with an immovable object in Trump's America? Stephen Bannon, Trump's chief strategist, believes so. "We're going to war in the South China Sea in five to 10 years," he has said. "There is no doubt about that." Bannon is wrong: war is not inevitable. But the historical pattern of structural stress between rising and ruling powers known as Thucydides's Trap does put the odds against us. In the 16 cases over the past 500 years when a rising nation threatened to displace a ruling one, war occurred 12 times.
Great powers can escape this trap. Doing so in this 17th case — the U.S. vs. China — will require statecraft as subtle as that of the British in dealing with a rising America a century ago, or the "wise men" who crafted a Cold War strategy to meet the Soviet Union's surge without bombs and bullets.
For two Presidents who pride themselves as masters of the art of the deal, is there a potential bargain to be struck at Mar-a-Lago that could contain the North Korea crisis and point Beijing and Washington away from war? Potentially. But it would require both to stretch way beyond positions both governments have taken in the past. And it begins with revisiting assumptions Washington has nurtured for the past two decades.
For Xi, 2017 is the year of political consolidation. His highest priority is stability through this fall's 19th Party Congress, at which he seeks re-election for a second five-year term and ratification of his nominations to fill the seven-man Standing Committee — steps that will allow him to rule not only until 2022 but perhaps beyond. The last thing he wants, therefore, is to rock this boat. Thus he shares with Trump an intense interest in containing Kim's recklessness, especially behavior that could provoke action by Trump — at least for the year ahead. Xi's ideal outcome would be a joint Chinese-U.S. effort that would freeze North Korean missile and nuclear tests without collapsing the regime.
But to help induce the erratic Kim to stop testing, he will want help from the U.S. that could require significant changes in long-standing U.S. positions. The Obama and Bush administrations insisted that North Korea give up all its nuclear weapons and materials as a precondition for negotiations about other issues. Trump may conclude — realistically, in my view — that this demand is delusional. Brute facts are hard to ignore: North Korea has an arsenal of nuclear warheads and is no more likely to give them up than is Israel or the U.S. But the U.S. could focus for the next four to eight years on freezing its missile-testing program and nuclear-warhead production. It might facilitate supplies of food, medicine or even money to North Korea, all of which the next government of South Korea might well be prepared to provide.
If history is our guide, North Korea will cheat when it believes it can get away with it, regardless of what it agrees to now. Nonetheless, when the red lines are clear and punishment is swift, it has at least in some instances complied with agreements for extended periods. As a former U.S. negotiator with North Korea put it, while the regime cannot be bought, it can be rented for a season. And the time is now. As a senior Trump official recently said, "The clock has now run out, and all options are on the table."
Graham Allison
Allison is the director of Harvard Kennedy School's Belfer Center for Science and International Affairs and author of the forthcoming book Destined for War: Can America and China Escape Thucydides's Trap?
Graham Allison is the director of Harvard Kennedy School's Belfer Center for Science and International Affairs and author of the forthcoming book Destined for War: Can America and China Escape Thucydides's Trap?
Graham Tillett Allison, Jr. (born 23 March 1940) is an American political scientist and professor at the John F. Kennedy School of Government at Harvard. He is renowned for his contribution in the late 1960s and early 1970s to the bureaucratic analysis of decision making, especially during times of crisis. His book Remaking Foreign Policy: The Organizational Connection, co-written with Peter Szanton, was published in 1976 and had some influence on the foreign policy of the administration of President Jimmy Carter which took office in early 1977. Since the 1970s, Allison has also been a leading analyst of U.S. national security and defense policy, with a special interest in nuclear weapons and terrorism.
Biography: A native of Charlotte, North Carolina, Allison attended Davidson College for two years, then graduated from Harvard University in 1962 with an A.B. degree, completed a two-year B.A. degree at Oxford University as a Marshall Scholar in 1964, then returned to Harvard to earn a Ph.D. degree in political science in 1968. In 1979 Allison received an honorary doctorate from the Faculty of Social Sciences at Uppsala University, Sweden.
Allison has spent his entire academic career at Harvard, as an assistant professor (1968), associate professor (1970), then full professor (1972) in the department of government. He was dean of the John F. Kennedy School of Government from 1977 to 1989 while the School increased in size by 400% and its endowment increased by 700%. Allison is presently Douglas Dillon Professor of Government, and Director for the Belfer Center for Science and International Affairs.
Allison has also been a fellow of the Center for Advanced Studies (1973–74); consultant for the RAND Corporation; member of the Council on Foreign Relations; member of the visiting committee on foreign policy studies at the Brookings Institution (1972–77); and a member of the Trilateral Commission (1974–84). He was among those mentioned to succeed David Rockefeller as President of the Council on Foreign Relations. In 2009 he was awarded the NAS Award for Behavior Research Relevant to the Prevention of Nuclear War from the National Academy of Sciences.
Analyst work: Allison has been heavily involved in U.S. defense policy since working as an advisor and consultant to the Pentagon in the 1960s. He has been a member of the Secretary of Defense's Defense Policy Board from 1985. He was a special advisor to the Secretary of Defense (1985–87) and the Assistant Secretary of Defense for Policy and Plans (1993–1994), where he coordinated strategy and policy towards the states of the former Soviet Union. President Bill Clinton awarded Allison the Defense Medal for Distinguished Public Service, for "reshaping relations with Russia, Ukraine, Belarus, and Kazakhstan to reduce the former Soviet nuclear arsenal." He was also an informal advisor to Michael Dukakis's 1988 presidential campaign.
Academic work: Allison is best known as a political scientist for his book Essence of Decision: Explaining the Cuban Missile Crisis (1971), in which he developed two new theoretical paradigms - an organizational process model and a bureaucratic politics model - to compete with the then-prevalent approach of understanding foreign policy decision making using a rational actor model. Essence of Decision swiftly revolutionized the study of decision making in political science and beyond.
Thucydides Trap: Allison coined the phrase "Thucydides Trap" to refer to when a rising power causes fear in an established power which escalates toward war. Thucydides wrote: "What made war inevitable was the growth of Athenian power and the fear which this caused in Sparta." The term "Thucydides's Trap" (cid) appeared in a full-page ad in The New York Times by Xinhua News Agency on the first day of the meeting of Xi Jinping and Donald Trump April 6, 2017. "Both major players in the region share a moral obligation to steer away from Thucydides's Trap," the Xinhua ad writer, Zhu Dongyang, said.
Criticism: In April 2014, it was reported that from 2012 to 2013, the Belfer Center (through the Wikimedia Foundation) had hired a paid Wikipedia editor who would cite Allison's scholarly writings in various Wikipedia articles. Funding for the position came from the Stanton Foundation, for which Graham Allison's wife, Liz Allison, was one of two trustees. The editor also made some "supposedly problematic edits" based heavily on work of other scholars affiliated with the Belfer Center. (From Wikipedia, the free encyclopedia).
* * *
Xem bài liên hệ với chủ đề: click vào đây
Xem bài trang Kiến thức, tài liệu: click vào đây
More on English topic, please click here
Trở về trang chính: http://www.nuiansongtra.net