Ngày thắm đến hân hoan chào phố núi
Cho đêm Xuân quên mỏi cánh giang hồ
Chợt nghe cõi yên thinh chừng vẳng vọng
Lời thiên thu ngày nào trên đất Blao
Tháp nước cổ hắt bóng xuống trời đêm
Hàng cây trầm mặc phố khuya im lìm
Mái phố hoang vu trắng đen loang lổ
Vườn khuya phế tích mắt nhắm lim dim
Anh lang thang trên đường trần ngu ngơ
Quanh khu viên niêm phong nằm bơ phờ
Mà nghe hồn ai thơm câu kinh đâu đây
Mà thấy Trần Thiện Thanh từng về đi nơi này
Có gì trong vô thức vọng ngân
Phải chăng vẫn lời thiên thu gọi
Chợt ta thấy ta bên người
Giữa đường khuya đứng ca bên đồi
Và ta thấy trăm năm về
Gối đầu lên tháp nước ru không lời
Ta đi loanh quanh như thâu trời Blao
Vào trong hồn và trong môi đầy sao
Dường nghe đâu từ hư vô
Ngân lên lời yêu thương lời cứu rỗi linh hồn này
Từng lời ca vang xa tan rong rêu những phận người
Trên cao nguyên lung linh ảo mờ như thiên đường
Cho lãng khách mơ màng nghe lời gọi thiên thu…
Bảo Lộc ngày trở lại 20/03/2016
Lưu Lãng Khách
* * *
Xem bài cùng tác giả: click vào đây
Xem bài trên trang Thơ: click vào đây
Về trang chính: www.nuiansongtra.net