Diễn đàn của người dân Quảng Ngãi
giới thiệu | liên lạc | lưu niệm

 April 26, 2025
Trang đầu Hình ảnh, sinh hoạt QN:Đất nước/con người Liên trường Quảng Ngãi Biên khảo Hải Quân HQ.VNCH HQ.Thế giới Kiến thức, tài liệu Y học & đời sống Phiếm luận Văn học Tạp văn, tùy bút Cổ văn thơ văn Kim văn thơ văn Giải trí Nhạc Trang Anh ngữ Trang thanh niên Linh tinh Tác giả Nhắn tin, tìm người

  Kiến thức, tài liệu
TẬP CẬN BÌNH ĐÃ THUA CHỖ NÀO?
Webmaster
Các bài liên quan:
    TỔNG QUAN VỀ CHIẾN TRANH THƯƠNG MẠI MỸ - HOA.
    DONALD NỔI GIẬN TIẾP TỤC GÂY THÙ CHUỐC OÁN VỚI TRUNG CỘNG (Thu Thủy)
    NHẬN ĐỊNH CỦA TS CAO THIỆN VĂN VỀ CHIẾN TRANH THƯƠNG MẠI MỸ - HOA
    HỌC GIẢ TRUNG CỘNG CHỈ TRÍCH CHÍNH PHỦ PHẠM SAI LẦM TRONG CHIẾN TRANH THƯƠNG MẠI VỚI MỸ (Thu Thủy)
    DÙ TRUNG CỘNG NUỐT NHỤC XIN HÀNG, NỀN KINH TẾ CỦA TRUNG CỘNG CŨNG KHÔNG TRÁNH KHỎI SỤP ĐỔ TAN TÀNH (Trần Hùng)
    DONALD TRUMP RA ĐÒN BIẾN ẢO KHÓ LƯỜNG: TRUNG QUỐC BỐI RỐI “CHIẾN TRANH ĐÁP CHIẾN TRANH” HAY “ĐẦU HÀNG”? (Phong Vân)
    ÔNG TRUMP CẢNH BÁO ĐÁNH THUẾ NẶNG HÀNG TÀU, KINH TẾ TRUNG CỘNG RA SAO? (Dương Minh)
    "THỜI KHẮC REAGAN" CHO CUỘC CHIẾN TRANH THƯƠNG MẠI?
    TẬP CẬN BÌNH CÓ NGUY CƠ “MẤT THỂ DIỆN” TRONG CHIẾN TRANH THƯƠNG MẠI VỚI MỸ (Tự Kiên)

 

Where Did Xi Jinping Lose?

By Wei Jingsheng (Nguỵ Kinh Sinh)

Lê Minh Nguyên dịch

Written and recorded on July 27, 2018.

Broadcasted by Radio Free Asia.

 

Tình trạng chiến tranh thương mại Mỹ-Trung đã rõ nét khi TT Mỹ Donald Trump công bố mức thuế đầu tiên trên trị giá 50 tỷ đôla nhập khẩu. Nhưng Tập Cận Bình đã không bận tâm và quyết định chiến đấu, đe dọa sử dụng “các vũ khí cao cấp". Khi Trump công bố áp thuế nhập khẩu 200 tỷ đôla lên TQ, người Âu châu kín đáo mỉm cười - TQ làm ra vẻ do dự, nhưng vẫn nhận các đơn đặt hàng lớn. Khi Trump nói rằng ông sẽ không ngần ngại đánh thuế tất cả 500 tỷ đôla hàng nhập khẩu từ TQ, thì hầu như mọi người trong lãnh đạo Đảng Cộng sản TQ không còn ngồi yên được nữa.

 

Đến lúc này, Tập Cận Bình đã thua cuộc chiến và không thể quay nguợc lại được. Liệu ông ta sẽ kết thúc sự lãnh đạo của mình theo mô hình Hoa Quốc Phong (bị hạ bệ) hay mô hình Tứ Nhân Bang (ở tù), hoặc thậm chí theo mô hình Lưu Thiếu Kỳ (bị bêu xấu và chết trong tù), đó là vấn đề mà hầu hết mọi người đang thảo luận và vẫn chưa rõ nét. Nếu Tập chịu tự phê và thừa nhận tội lỗi của mình ngay bây giờ, ông ta vẫn có thể cứu được mạng sống của mình và của gia đình. Nhưng nếu ông ta vẫn tiếp tục bất chấp đến cuối cùng, ông ta có thể chết mà không có chỗ chôn.

 

Vậy ông ta thua chỗ nào? Một số người cho rằng ông ta thua là do đánh giá tình hình một cách sai lầm. Một số người khác nói rằng ông đã đánh giá sai quyết tâm của Trump. Cả hai đều đúng nhưng đây không phải là gốc rễ của vấn đề. Sai lầm cơ bản của ông ta là ông ta phán xét chính mình một cách sai lầm. Ông ta quá tự tin và tự cho mình luôn luôn đúng, nhưng lại thiếu bản lãnh cần thiết. Nên từ buớc này sang bước khác, ông ta bước vào cái bẫy mà ông ta tự đặt ra.

 

Chắc ông ta không biết là cơ quan tuyên truyền của ông ta đang khoe khoang khoác lác? Có vẻ như ông ta không biết, cho nên ông ta khoe khoang cái gọi là "tự tin", và thậm chí nghĩ rằng thời gian đã chín muồi để ông ta trở thành hoàng đế. Ông thậm chí còn nghĩ rằng việc ông có kinh nghiệm đối phó với các chính trị gia Mỹ liên tục trong nhiều năm là một vũ khí nhiệm mầu, đủ để xem thuờng sự bất mãn của người Mỹ và nguời châu Âu. Ông ta thực sự nghĩ rằng dân chủ là giả tạo và tiền có thể giải quyết được mọi vấn đề. Kết quả là, niềm tự tin vào sự giàu có mới đã lừa dối chính ông và khiến TQ rơi vào một tình huống khó giải quyết.

 

Ông ta thích gần nguời xấu, xa lánh nguời tốt, với sự yếu đuối là thích được tâng bốc. Điều này làm cho ông ta tin vào những ý tưởng thối nát của những cố vấn mà đầu óc chậm phát triển, và cho rằng ông ta đủ sức trả đũa với “những vũ khí cao cấp", hoàn toàn tự tin để quyết tâm chiến đấu chống lại Trump. Chuyện gì xảy ra?

 

"Vũ khí cao cấp" đầu tiên của Tập là liên kết những người châu Âu để chống lại người Mỹ. Để làm điều này, Tập Cận Bình, Thủ tướng TQ Lý Khắc Cường, và những chức sắc khác tung mua với các đơn đặt hàng lớn cho châu Âu, với cả hai cách là đe dọa và hứa hẹn về lợi nhuận. Tuy nhiên, một vài ngày trước đây, Liên minh châu Âu đã đồng ý làm việc với Trump để hướng thuế quan tới bằng 0, ngay cả với Nhật Bản và các nền kinh tế phương Tây lớn khác cũng vậy. Đây là một cú đấm lên đầu Tập.

 

"Vũ khí cao cấp" thứ hai của Tập là quy tụ lực lượng của ông vào các cử tri nông dân của Trump ở vùng Trung Tây, do đó buộc Trump phải tương nhượng. Tuy nhiên, hầu hết nông dân ở miền Trung Tây vẫn tiếp tục ủng hộ Trump, ngay cả khi họ có thể bị thiệt hại. Gần đây, Trump đã bồi thường cho họ 12 tỷ đôla. Mưu mẹo này của Tập hoàn toàn thất bại.

 

“Vũ khí cao cấp” thứ ba của Tập là đưa các công ty Mỹ đầu tư ở Trung Quốc quay trở về Mỹ để vận động hành lang dân chúng và các chính trị gia Mỹ, để họ tuyên bố rằng thuế quan sẽ làm tổn hại người dân Mỹ. Một số lớn các học giả và chuyên gia được TQ trả tiền đã thực sự làm như vậy, nhưng không có hiệu quả. Những gì dân chúng Mỹ nhìn thấy là luơng thực được giảm giá, hàng tiêu dùng giá rẻ được bổ sung vào bởi các nước khác. Người Mỹ không bị quấy rầy và nền kinh tế của họ đang phát triển mạnh mẽ. Xã hội Hoa Kỳ thờ ơ, và độ tin cậy vào những học giả được trả tiền đã bị hạ thấp. Điều này làm cho Tập Cận Bình ném cán bỏ rìu.

 

"Vũ khí cao cấp" thứ tư của Tập là phá giá tiền tệ TQ để chống lại các mức thuế của Mỹ. Đây có lẽ là động thái thối tha nhất. Đầu tiên, sự lạm phát sẽ gây tổn hại cho người dân TQ, nó cũng dẫn đến dòng vốn đầu tư chạy bỏ TQ và đầu tư bị trì trệ. Điều này làm tổn thương nền kinh tế TQ đang gặp khó khăn và tăng thêm gánh nặng cho người dân TQ, những người đã gặp khó khăn trong cuộc sống. Đây là trường hợp điển hình thúc đẩy các quan chức vào thế chống đối dân sự.

 

Liệu các thủ thuật này có thực sự đáp trả được cuộc chiến thuế quan của Trump hay không? Nó giống như phản ứng của một người giữ con nít. Trump có thể tăng thuế quan cùng mức với TQ ở bất kỳ lúc nào, và thậm chí không cần sự chấp thuận của Quốc hội Hoa Kỳ. Người châu Âu tương đối khôn ngoan hơn và đã bao gồm tỷ lệ thao túng tiền tệ của TQ trong giá biểu của họ. Nói chung, họ đặt mức thuế trung bình khoảng 50% hàng nhập khẩu từ TQ, điều này giúp loại bỏ sự khó khăn trong việc tăng thuế quan mỗi lần. Vì vậy, thủ thuật của Tập giống như những gì bọn côn đồ ở Thiên Tân làm: đặt cục than cháy đỏ lên trên đùi, hy vọng hành động tự gây hại này sẽ đe dọa người khác. Thật đáng tiếc là người phương Tây không sợ sự chống báng của người TQ, vì nó không làm hại đến lợi ích của người phương Tây.

 

Cuối cùng, chúng ta dự đoán xem kết quả sẽ ra sao. Tại thời điểm ở mức áp thuế lên 50 tỷ đôla, nếu các điều kiện của hai bên đàm phán bằng nhau, những gì TQ thua sẽ là phần thặng dư thương mại. Nhưng bây giờ, nó cần thiết để cho chế độ Cộng sản TQ phải dẹp đi tính phi pháp của nó. Hay chúng ta có thể nói rằng cải cách hệ thống tư pháp là điều kiện tối thiểu. Nếu không, tất cả các điều khác đều không thể được bảo vệ.

 

Wei Jingsheng (Nguỵ Kinh Sinh)

Lê Minh Nguyên dịch

 

 

Ngụy Kinh Sinh, Wèi Jīngshēng, sinh ngày 20.5.1950, là nhà hoạt động trong cuộc "Vận động Dân chủ ở Trung Cộng", nổi tiếng nhất về việc viết tài liệu "Hiện đại hóa thứ 5" trên "Bức tường Dân chủ" ở Bắc Kinh năm 1978, đã bị chính quyền TC bắt và trải qua 15 năm trong nhà tù do tài liệu kể trên. Năm 1966 ông gia nhập Hồng vệ binh khi là học sinh 16 tuổi trong thời Cách mạng văn hóa. Năm 1973 ông làm thợ điện ở Vườn thú Bắc Kinh.Khi Đặng Tiểu Bình lên nắm quyền và trong thời kỳ Cách mạng văn hóa trở nên suy yếu, Ngụy đã công kích chính phủ của Đảng Cộng sản Trung Hoa, trở thành một trong vài người đầu tiên cả gan dám tố cáo nhà lãnh đạo quốc gia tối cao Đặng Tiểu Bình. Đáng kể nhất là Ngụy đã mô tả Đặng như một nhà độc tài.

 

Ngày 5.12.1978 Ngụy đã viết tài liệu Hiện đại hóa thứ 5 trên Bức tường Dân chủ ở Bắc Kinh nói rằng "dân chủ" được đưa thêm vào danh sách 4 hiện đại hóa, trong đó có công nghiệp, nông nghiệp, khoa học kỹ thuật cùng quốc phòng. Ngụy Kinh Sinh nổi tiếng về về việc biên tập tạp chí Thám sách năm 1979.Ông cũng viết một lá thư ký tên mình trong tháng 3 năm 1979 tố cáo tình trạng vô nhân đạo ở nhà tù Tần Thành (quận Xương Bình), nơi vị Ban-thiền Lạt-ma thứ 10 bị giam cầm.

 

Ngụy Kinh Sinh đã bị chính quyền Tc bắt và giam tù 15 năm do việc soạn thảo tài liệu "Hiện đại hóa thứ 5", tuy nhiên có vài nguồn cho rằng ông bị bắt giam vì những nguyên nhân khác.Ngày 17.2.1979 nổ ra cuộc chiến tranh biên giới Việt- Hoa. Đặng Tiểu Bình hiểu rằng một cuộc chiến tranh quốc tế có thể có một tác động mạnh mẽ vào chính trị trong nước nếu TC giành được chiến thắng. Khi cuộc chiến được tiến hành, Ngụy và các nhà hoạt động chính trị khác đã bị bắt giữ. Ngụy bị buộc tội “mưu toan bán các bí mật quân sự cho một phóng viên người Anh”. Tháng 11-1979 Ngụy bị truyên án tù giam 15 năm. Đến ngày 14.9.1993 thì ông được thả.Ông sớm trở thành nhà hoạt động chính trị sau khi được phóng thích.

 

Chính quyền TC liên tục cảnh cáo ông rằng các hoạt động chính trị của ông đã vi phạm thỏa thuận tạm tha, ông có thể bị bắt lại.Ngày 27.2.1994, Ngụy gặp John H. Shattuck, trợ lý Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ phụ trách về Nhân quyền để bàn về tình trạng nhân quyền ở TC nên ông bị bắt lại trong tuần lễ sau, với 15 nhà hoạt động dân chủ và lao động khác. Mặc dù được thả ngay sau đó và bị đưa đi sống lưu vong ở Thiên Tân, nhưng Ngụy đã bị bắt lại lần nữa vào ngày 01.4.1994 khi ông tìm cách trở về Bắc Kinh.Bị buộc tội âm mưu chống lại nhà nước, ông đã bị kết án 14 năm tù giam, nhưng ông chỉ ở tù cho đến ngày 16.11.1997 thì được phóng thích vì "lý do sức khỏe" và ngay lập tức bị trục xuất sang Hoa Kỳ do áp lực quốc tế vàdo yêu cầu của tổng thống Bill Clinton sau khi TC được Bill Clinton cho hưởng những ưu đãi về nhiều vấn đề.Tháng 3 năm 2008, ông Ngụy Kinh Sinh đã kêu gọi Jacques Rogge, chủ tịch Ủy ban Olympic Quốc tế hãy làm áp lực yêu cầu nhà cầm quyền Bắc Kinh tôn trọng nhân quyền người dân ở Tây Tạng. (Phỏng theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia).

 

WHERE DID XI JINPING LOSE?

By Wei Jingsheng

Written and recorded on July 27, 2018.

Broadcasted by Radio Free Asia.

 

The situation of the Sino-US trade war was already clear when the US President Donald Trump announced the first tariffs on $50 billion worth of imports.  But Chinese President Xi Jinping did not care and was determined to fight, with the threat of "high quality weapons".  When Trump announced tariffs on $200 billion of Chinese imports, the Europeans secretly smiled -- they looked as if they were hesitating, yet obtained big business orders.  When Trump said that he would not hesitate to tariff all the $500 billions of imports from China, almost everyone within the Chinese Communist leadership could not sit still anymore.

 

By then, Xi Jinping had lost this war and was unable to turn around.  Whether he will end his leadership in accordance with the Hua Guofeng model, or in accordance with the Gang of Four model, or even in accordance with the Liu Shaoqi model, is the issue that most people are discussing and remains still uncertain now.  If Xi issues a self-criticism and admits his crime now, he may still be able to save his life and that of his family.  But if he persists to the end, he may die without a place for proper burial.

 

So where did he lose?  Some people say that he lost by judging the situation in the wrong way.  Some people say that he wrongfully judged Trump's determination.  Both are correct but these are not his root mistakes.  His fundamental mistake is to judge himself wrongfully.  He has too much confidence and self-righteousness, yet lacks the necessary strength.  One step after another, he stepped into the trap he set.

 

Does he not know that his own propaganda department is bragging?  It seems that he doesn't know, thus he brags the so-called "self-confidence", and even thinks that the time is mature to be the emperor.  He even thought that the dealing with American politicians for many years was a constant magic weapon, which was enough to underestimate the dissatisfaction of the American and European people.  He really thought that democracy is a fake and money can solve all problems.  As a result, this self-confidence of the nouveau riche deceived himself and caused China to fall into a situation that is difficult to solve.

 

He would rather stay close to the villains and far from the gentlemen with his human weakness of liking to be flattered.  This let him believe the rotten ideas of his mentally retarded advisors, and claim his retaliation means of "high quality weapons" in full confidence to express his determination of fighting against Trump.  What happens then?

 

Xi's first "high quality weapon" was to unite the Europeans against the Americans.  To this end, Xi Jinping, the Chinese Premier Li Keqiang, and others spread large business orders to Europe, with both threats and lures by promises of gains.  However, a couple of days ago, the Europeans Union agreed with Trump to work towards zero tariffs, even with Japan and other major Western economies.  This is a smack over Xi's head.

 

Xi's second "high quality weapon" was to concentrate his force on Trump's farmer voters in the Midwest, thus forcing Trump to yield.  However, most farmers in the Midwest still retain their support for Trump even if they may suffer losses.  Recently, Trump gave them $12 billion in compensation.  This trick of Xi was completely unsuccessful.

 

Xi's third "high quality weapon" was to get American companies in China to come back to lobby the American people and politicians, and to claim that the tariffs would hurt the American people. A large number of paid scholars and experts have indeed said the same, but with no effect. What the American public saw was decreased food prices with cheap consumer goods supplemented by other countries.  The Americans are not disturbed and their economy is growing strongly. The American society is indifferent, and the credibility of those paid scholars has declined. This is a case when Xi Jinping threw the shaft after the hatchet.

 

Xi's fourth "high quality weapon" was to depreciate Chinese currency to counter the US tariffs. This is probably the most stinky move. This inflation first hurts the people in China, and it also leads to capital outflows and investment stagnation. This hurts the already troubled Chinese economy and adds to the burden on the Chinese who already have difficulty to live. This is a typical case of officials forcing civil opposition.

 

Will these tricks really offset Trump's tariff war? That would assume a reaction of a kindergartener. Trump can raise the tariff at the same rate any time, and even without the need of approval from the US Congress. Europeans are relatively smarter and already include the proportion of China's manipulation of currency in their tariffs. Collectively, they put an average of about 50% tariff on Chinese imports, which eliminates the trouble of increasing a tariff every time.  So Xi's trick is like what the gangsters in Tianjin would do: put red-burning briquettes on their laps, hoping this action of self-harming will scare the others.  It is a pity that Westerners are not afraid of the rebellion of the Chinese, as it does not harm the interests of Westerners.

 

Finally, let us predict the outcome. At the time of the $50 billion tariff, if the conditions of the negotiations were equal, what China would lose would be the trade surplus. But now, it is necessary for the Chinese Communist regime to lose its own lawlessness in China.  Or we could say that the reform of the judicial system is the minimum condition. Otherwise, no other conditions can be safeguarded.

 

Wei Jingsheng

 

 

Wei Jingsheng, born 20 May 1950, Beijing, is a Chinese human rights activist known for his involvement in the Chinese democracy movement. He is most prominent for having authored the essay, "The Fifth Modernization", which was posted on the Democracy Wall in Beijing in 1978. Due to the manifesto, Wei was arrested and convicted of "counterrevolutionary" activities, and was detained as a political prisoner from 1979–93. Released briefly in 1993, Wei continued with his dissident activities by speaking to visiting journalists, and was imprisoned again from 1994–97, spending a total of 18 years in different prisons. He was deported to the United States on 16 November 1997, on medical parole. Still a Chinese citizen, in 1998 Wei established the Wei Jingsheng Foundation in New York City (now based in Washington D.C.) whose stated aim is to work to improve human rights and democratization in China. (See more From Wikipedia, the free encyclopedia).

 

Original link of this RFA commentary:

https://www.rfa.org/mandarin/pinglun/weijingsheng/wjs-08032018122739.html

 

To hear Mr. Wei Jingsheng's related commentary, please visit:

http://www.weijingsheng.org/RFA/RFA2018/WeiJS180727onXiJPlost.mp3

 

*  *  *

 

Xem bài liên hệ với đề tài: click vào đây

Xem trang Kiến thức, tài liệu: click vào đây
Xem các bài trên trang Anh ngữ: click vào đây
Trở về trang chính: http://www.nuiansongtra.net

 


Nếu độc giả, đồng hương, thân hữu muốn: 

* Liên-lạc với Ban Điều Hành hay webmaster 
* Gởi các sáng tác, tài liệu, hình-ảnh... để đăng 
* Cần bản copy tài liệu, hình, bài...trên trang web:

Xin gởi email về: quangngai@nuiansongtra.net 
hay: nuiansongtra1941@gmail.com

*  *  *

Copyright by authors & Website Nui An Song Tra - 2006


Created by Hiep Nguyen
log in | ghi danh