Diễn đàn của người dân Quảng Ngãi
giới thiệu | liên lạc | lưu niệm

 April 15, 2025
Trang đầu Hình ảnh, sinh hoạt QN:Đất nước/con người Liên trường Quảng Ngãi Biên khảo Hải Quân HQ.VNCH HQ.Thế giới Kiến thức, tài liệu Y học & đời sống Phiếm luận Văn học Tạp văn, tùy bút Cổ văn thơ văn Kim văn thơ văn Giải trí Nhạc Trang Anh ngữ Trang thanh niên Linh tinh Tác giả Nhắn tin, tìm người

  Tạp văn, tùy bút
THÁNG TƯ, CƯỜI HAY KHÓC? (Trần Mai Trung)
Webmaster
Các bài liên quan:
    THẾ NÀO LÀ HÒA HỢP HÒA GIẢI DÂN TỘC THỰC SỰ? (Nguyễn Chương mt.)
    TRĂM NGHÌN NỖI KHỔ (Vũ Thế Thành)
    VẪN CÒN NƯỚC MẮT (DoDuyNgoc)
    THÁNG TƯ, NÓI CHUYỆN "GIẢI PHÓNG" (Huy Phương)
    THÁNG TƯ ĐEN, ANH KHÔNG TÙ LẺ LOI ĐÂU EM!
    NGÀY 30/4/1975 NÊN GỌI LÀ NGÀY GÌ?
    BIẾN CỐ 30-4-1975: NHỚ LẠI VÀ SUY GẪM (Phỏng vấn Nguyễn Gia Kiểng)
    THÁNG 4, 1865 – THÁNG 4, 1975 (Phan Quang Tuệ & Đỗ Thái Nhiên)

 

Đề tài liên hệ:

 

30 tháng 4 – Vì sao vẫn chưa quên? (Song Chi)

30 tháng 4, cô Nghệ sĩ Kim Chi dứt khoát (Ngô Nhân Dụng)

Tháng 4, 1865 – Tháng 4, 1975 (Phan Quang Tuệ & Đỗ Thái Nhiên)

Ai giải phóng ai? (Huy Vũ)

Sao gọi ngày 30-4 là ngày Quốc hận và tháng 4 là Tháng 4 đen? (Thiện Ý)

Thư của “quân Giải Phóng” gửi “Ngụy Quân” (Nguyễn Bá Chổi)

Cho ngày Ba mươi tháng Tư: Nỗi đau và Tình yêu (Nguyễn Thị Từ Huy)

Nỗi buồn 30-4 của những sinh viên du học. (Tường An)

30 tháng 4 - Những giờ hấp hối (Lữ Giang)

Khó lật lại hồ sơ đối xử hậu 30/4? (Quốc Phương BBC Việt ngữ)

Luật sư Lê Công Định nói về ngày 30 tháng 4 (Mặc Lâm)

Mặt thật hàng tướng Dương Văn Minh (Lữ Giang)

Đại hèn tướng Dương Văn Minh, tội đồ dân tộc, (Trương Minh Hòa)

- Phóng viên người Mỹ nhớ lại những giây phút cuối của Sài Gòn (Việt Hà, phóng viên RFA)

Nỗi ám ảnh lý lịch (Kính Hòa, phóng viên RFA)

Chuyện 30-4: Vợ chồng điệp viên (Phạm Thành Châu)

Thơ Phạm Đức Nhì (Phần 1)     (Phần 2)

Nhật ký Tháng 4 (Thơ & Nhạc Trạch Gầm)

 

Tháng Tư năm 1975, người Việt Nam phía Bắc chiến thắng người Việt Nam phía Nam. Người phương Bắc vui vẻ. Người phương Nam buồn rầu, nhưng tự an ủi là từ nay có hòa bình, anh em Việt Nam không còn bắn giết nhau.

 

Trong chiến tranh 1954-1975, phía Bắc không nói nhiều về hòa bình, hô hào “dù phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn” cũng tiếp tục chiến tranh ở miền Nam. Phía Nam thì nói nhiều về hòa bình, có lẽ vì chiến tranh diễn ra tại miền Nam, tàn phá chết chóc nhiều quá. Một số thanh niên “lý tưởng” ở miền Nam còn mơ mộng “nối vòng tay lớn” với người anh em phía bên kia, họ đâu biết là người CS sẽ không bắt tay với tình anh em bạn bè, đảng CS chỉ muốn lãnh đạo và ra lệnh.

 

Hòa bình đến khi một bên thắng và một bên thua, cuộc sum họp không có tình anh em chút nào. Hai tháng sau, hơn 200 ngàn người anh em miền Nam bị người anh em miền Bắc đưa vào các trại cải tạo tập trung, tức là tù lao động khổ sai. Nhiều người bị giam từ 5 đến 10 năm, nhiều người đã chết ở đó, có người bị giam đến 17 năm. Cuộc chiến đã chấm dứt, người CS vẫn đi theo đánh người ngã ngựa.

 

Hòa bình là điều mong ước của người dân miền Nam, nhưng với “bên thắng cuộc” thì nó chỉ là một chặng đường. Cuộc chiến Bắc-Nam vừa xong, họ nhìn sang Kampuchea, Thái Lan, họ muốn các nước xung quanh là cộng sản giống họ, đảng CS muốn nhân dân VN tiếp tục làm người lính tiên phong đi đánh nhau cho chủ nghĩa quốc tế vô sản. ĐCSVN sẵn sàng đi vào cuộc chiến mới.

 

Đảng CS xem nhân dân là vật sở hữu của mình, phải làm những gì đảng muốn. Đảng CS áp đặt chế độ độc tài đảng trị, độc quyền tuyên truyền, âm mưu biến người dân thành người máy, chỉ biết có đảng và bác, quên đi cha mẹ, ông bà, tổ tiên Việt Nam.

 

 

Cảnh diễn ra ở Đà Nẵng ngày 24/3/1975, người dân

trốn chạy Cộng sản. Nguồn: Bettmann/ CORBIS

 

Không chịu nổi sự cai trị độc tài của đảng CS, hơn 2 triệu người VN đã đau lòng rời quê hương đi tị nạn ở các nước khác, hàng trăm ngàn người đã chết trên biển, nhiều người bị hải tặc Thái Lan tấn công, thật kinh hoàng.

 

Trong lúc hiểm nguy đó, những người da trắng không quen biết, khác màu da tiếng nói, đã đến cứu giúp người tị nạn. Còn lãnh đạo đảng CSVN, Thủ tướng Phạm văn Đồng thì đi nói xấu người tị nạn VN là trộm cướp, đĩ điếm. Ông ta là hình ảnh tiêu biểu của người cộng sản nhỏ nhen.

 

Tháng Tư lại về, bạn cười hay bạn khóc? Có người “bên thắng cuộc” đang cười vì họ đã chiến thắng, mặc dù cái giá phải trả là hàng trăm ngàn thanh niên miền Bắc phải đi đánh nhau và chết ở miền Nam. Bạn bè, đồng chí, đồng bào bị chết rất nhiều mà lại cười, đó là cái cười vô liêm sỉ. Có người “bên thắng cuộc” đang khóc, 100 ngàn thiếu nữ miền Bắc đi Thanh niên xung phong, ở trong rừng mấy năm dài, 10 ngàn TNXP đã chết trong rừng, người trở về được thì mang bệnh tật và sống cô đơn vì tuổi xuân thì đã qua.

 

Bên thua cuộc thì buồn hơn, ngày “giải phóng” cũng là ngày 200 ngàn người đi vào tù, người Việt Nam bị phân biệt làm nhiều hạng khác nhau. Đang sống bình thường thì bây giờ thiếu ăn, đang có tự do thì bây giờ phải nói theo ý đảng. Nếp sống đạo đức bị phá tan hoang, thay thế bằng giáo điều cộng sản. Người tị nạn VN thì mang nỗi buồn xa xứ, ngày 30 tháng Tư là lý do phải rời quê hương, là một ngày buồn.

 

Vì ấu trĩ, thờ ơ, u tối

Vì muốn an thân, vì tiếc máu xương

Cả nước đã quy về một mối

Một mối hận thù, một mối đau thương!

Hạnh phúc, niềm mơ, nhân phẩm, luân thường

Đảng tới là tan nát cả!

(Thơ Nguyễn Chí Thiện)

 

Người phương Nam đã không chiến đấu đến cùng để bảo vệ tự do, nhân phẩm, cơm áo của mình và nếp sống đạo đức của dân tộc Việt Nam. Cái giá của hòa bình quá đắt.

 

Nguồn: Báo Tiếng Dân.

 

*  *  *

 

Xem bài cùng chủ đề nầy: click vào đây

Xem trang Kiến thức, tài liệu: click vào đây
Xem bài trang Tạp văn tùy bút: click vào đây
Trở về trang chính: http://www.nuiansongtra.net

 


Nếu độc giả, đồng hương, thân hữu muốn: 

* Liên-lạc với Ban Điều Hành hay webmaster 
* Gởi các sáng tác, tài liệu, hình-ảnh... để đăng 
* Cần bản copy tài liệu, hình, bài...trên trang web:

Xin gởi email về: quangngai@nuiansongtra.net 
hay: nuiansongtra1941@gmail.com

*  *  *

Copyright by authors & Website Nui An Song Tra - 2006


Created by Hiep Nguyen
log in | ghi danh